SÁCH KHẢI HUYỀN CỦA THÁNH GIOAN TÔNG ĐỒ
1. BÀI
GIẢNG VỀ THỜI CÁNH CHUNG
Nhập đề
(Mc 13: 1-4; Lc 21: 5-7)
1 Khi Đức
Giê-su từ trong Đền Thờ đi ra, thì các môn đệ của Người lại gần chỉ cho Người
xem công trình kiến trúc Đền Thờ.2 Nhưng Người nói: "Anh em nhìn thấy tất
cả những cái đó, phải không? Thầy bảo thật anh em: tại đây, sẽ không còn tảng
đá nào trên tảng đá nào; tất cả đều sẽ bị phá đổ."3 Sau đó, lúc Người ngồi
trên núi Ô-liu, các môn đệ tới gặp riêng Người và thưa: "Xin Thầy nói cho
chúng con biết khi nào những sự việc ấy xảy ra, và cứ điềm nào mà biết ngày
Thầy quang lâm và ngày tận thế? "
Những cơn
đau đớn khởi đầu (Mc 13: 5-13; Lc 21: 8-19 )
4 Đức Giê-su
đáp: "Anh em hãy coi chừng, đừng để ai lừa gạt anh em,5 vì sẽ có nhiều kẻ
mạo danh Thầy đến nói rằng: "Chính Ta đây là Đấng Ki-tô", và họ sẽ
lừa gạt được nhiều người.6 Anh em sẽ nghe có giặc giã và tin đồn giặc giã; coi
chừng, đừng khiếp sợ, vì những việc đó phải xảy ra, nhưng chưa phải là tận
cùng.7 Quả thế, dân này sẽ nổi dậy chống dân kia, nước này chống nước nọ. Sẽ có
những cơn đói kém, và những trận động đất ở nhiều nơi.8 Nhưng tất cả những sự
việc ấy chỉ là khởi đầu các cơn đau đớn.
9 "Bấy
giờ, người ta sẽ nộp anh em, khiến anh em phải khốn quẫn, và người ta sẽ giết
anh em; anh em sẽ bị mọi dân tộc thù ghét vì danh Thầy.10 Bấy giờ sẽ có nhiều
người vấp ngã. Người ta sẽ nộp nhau và thù ghét nhau.11 Sẽ có nhiều ngôn sứ giả
xuất hiện và lừa gạt được nhiều người.12 Vì tội ác gia tăng, nên lòng yêu mến
của nhiều người sẽ nguội đi.13 Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu
thoát.
14 "Tin
Mừng này về Vương Quốc sẽ được loan báo trên khắp thế giới, để làm chứng cho
mọi dân tộc được biết. Và bấy giờ sẽ là tận cùng."
Cơn gian
nan khốn khổ tại Giê-ru-sa-lem (Mc 13: 14 -23; Lc 21: 20 -24 )
15 "Vậy,
khi anh em thấy đặt trong nơi thánh Đồ Ghê Tởm Khốc Hại mà ngôn sứ Đa-ni-en đã
nói đến người đọc hãy lo mà hiểu!16 thì bấy giờ ai ở miền Giu-đê, hãy trốn lên
núi,17 ai ở trên sân thượng thì đừng xuống lấy đồ đạc trong nhà,18 ai ở ngoài
đồng, đừng trở lại phía sau lấy áo choàng của mình.19 Khốn cho những người mang
thai và những người đang cho con bú trong những ngày đó!20 Anh em hãy cầu xin
cho khỏi phải chạy trốn vào mùa đông hay ngày sa-bát.21 Vì khi ấy sẽ có cơn
gian nan khốn khổ đến mức từ thuở khai thiên lập địa cho đến bây giờ chưa khi
nào xảy ra, và sẽ không bao giờ xảy ra như vậy nữa.22 ếu những ngày ấy không
được rút ngắn lại, thì không ai được cứu thoát; nhưng, vì những người được
tuyển chọn, các ngày ấy sẽ được rút ngắn
23 "Bấy
giờ, nếu có ai bảo anh em: "Này, Đấng Ki-tô ở đây" hoặc "ở
đó", thì anh em đừng tin.24 Thật vậy, sẽ có những Ki-tô giả và ngôn sứ giả
xuất hiện, đưa ra những dấu lạ lớn lao và những điềm thiêng, đến nỗi chúng lừa
gạt cả những người đã được tuyển chọn, nếu có thể.25 Thầy báo trước cho anh em
đấy!
Cuộc quang
lâm của Con Người (Lc 17: 23 -24 )
26 "Vậy,
nếu người ta bảo anh em: "Này, Người ở trong hoang địa", anh em chớ
ra đó; "Kìa, Người ở trong phòng kín", anh em cũng đừng tin.27 Vì,
như chớp loé ra từ phương đông và chiếu sáng đến phương tây thế nào, thì cuộc
quang lâm của Con Người cũng sẽ như vậy.28 Xác chết nằm đâu, diều hâu tụ đó.
Hiện tượng
của ngày Quang Lâm (Mc 13: 24 -27; Lc 21: 25 -28 )
29 "Ngay
sau những ngày gian nan ấy, thì mặt trời sẽ ra tối tăm, mặt trăng không còn
chiếu sáng, các ngôi sao từ trời sa xuống và các quyền lực trên trời bị lay
chuyển.30 Bấy giờ, dấu hiệu của Con Người sẽ xuất hiện trên trời; bấy giờ mọi
chi tộc trên mặt đất sẽ đấm ngực và sẽ thấy Con Người rất uy nghi vinh hiển ngự
giá mây trời mà đến.31 Người sẽ sai các thiên sứ của Người thổi loa vang dậy,
tập hợp những kẻ được Người tuyển chọn từ bốn phương, từ chân trời này đến chân
trời kia.
Thí dụ cây
vả (Mc 13: 28 -32; Lc 21: 29 -33 )
32 "Anh
em cứ lấy thí dụ cây vả mà học hỏi. Khi cành nó xanh tươi và đâm chồi nảy lộc,
thì anh em biết là mùa hè đã đến gần.33 Cũng vậy, khi thấy tất cả những điều
đó, anh em hãy biết là Con Người đã đến gần, ở ngay ngoài cửa rồi.34 Thầy bảo
thật anh em: thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra.35 Trời
đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu.36 Còn về ngày và giờ
đó thì không ai biết được, ngay cả các thiên sứ trên trời hay cả người Con cũng
không; chỉ một mình Chúa Cha biết mà thôi.
Phải canh
thức và sẵn sàng (Mc 13: 32 -37; Lc 17: 26 -30, 35 -36 )
37 "Quả
thế, thời ông Nô-ê thế nào, thì ngày Con Người quang lâm cũng sẽ như vậy.38 Vì
trong những ngày trước nạn hồng thuỷ, thiên hạ vẫn ăn uống, cưới vợ lấy chồng,
mãi cho đến ngày ông Nô-ê vào tàu.39 Họ không hay biết gì, cho đến khi nạn hồng
thủy ập tới cuốn đi hết thảy. Ngày Con Người quang lâm cũng sẽ như vậy.40 Bấy
giờ, hai người đàn ông đang làm ruộng, thì một người được đem đi, một người bị
bỏ lại;41 hai người đàn bà đang kéo cối xay, thì một người được đem đi, một
người bị bỏ lại.
42 "Vậy
anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào Chúa của anh em đến.43 Anh
em hãy biết điều này: nếu chủ nhà biết vào canh nào kẻ trộm sẽ đến, hẳn ông đã
thức, không để nó khoét vách nhà mình đâu.44 Cho nên anh em cũng vậy, anh em
hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.
Dụ ngôn
người đầy tớ trung tín (Lc 12: 42 -46 )
45 "Vậy
thì ai là người đầy tớ trung tín và khôn ngoan mà ông chủ đã đặt lên coi sóc
gia nhân, để cấp phát lương thực cho họ đúng giờ đúng lúc?46 Phúc cho đầy tớ ấy
nếu chủ về mà thấy anh ta đang làm như vậy.47 Thầy bảo thật anh em, ông sẽ đặt
anh ta lên coi sóc tất cả tài sản của mình.48 Nhưng nếu tên đầy tớ xấu xa ấy
nghĩ bụng: "Còn lâu chủ ta mới về",49 thế rồi hắn bắt đầu đánh đập
các đồng bạn, và chè chén với những bọn say sưa,50 chủ của tên đầy tớ ấy sẽ đến
vào ngày hắn không chờ, vào giờ hắn không biết,51 và ông sẽ loại hắn ra, bắt
chung số phận với những tên giả hình: ở đó, người ta sẽ phải khóc lóc nghiến
răng."
Mátthêu -
Chương 25
Dụ ngôn
mười trinh nữ
1 "Bấy
giờ, Nước Trời sẽ giống như chuyện mười trinh nữ cầm đèn ra đón chú rể.2 Trong
mười cô đó, thì có năm cô dại và năm cô khôn.3 Quả vậy, các cô dại mang đèn mà
không mang dầu theo.4 Còn những cô khôn thì vừa mang đèn vừa mang chai dầu
theo.5 Vì chú rể đến chậm, nên các cô thiếp đi, rồi ngủ cả.6 Nửa đêm, có tiếng
la lên: "Chú rể kia rồi, ra đón đi! "7 Bấy giờ tất cả các trinh nữ ấy
đều thức dậy, và sửa soạn đèn.8 Các cô dại nói với các cô khôn rằng: "Xin
các chị cho chúng em chút dầu, vì đèn của chúng em tắt mất rồi! "9 Các cô
khôn đáp: "Sợ không đủ cho chúng em và cho các chị đâu, các chị ra hàng mà
mua lấy thì hơn."10 Đang lúc các cô đi mua, thì chú rể tới, và những cô đã
sẵn sàng được đi theo chú rể vào dự tiệc cưới. Rồi người ta đóng cửa lại.11 Sau
cùng, mấy trinh nữ kia cũng đến gọi: "Thưa Ngài, thưa Ngài! mở cửa cho
chúng tôi với! "12 Nhưng Người đáp: "Tôi bảo thật các cô, tôi không
biết các cô là ai cả! "13 Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết
ngày nào, giờ nào.
Dụ ngôn
những yến bạc (Lc 19: 12 -27 )
14 "Quả
thế, cũng như có người kia sắp đi xa, liền gọi đầy tớ đến mà giao phó của cải
mình cho họ.15 Ông cho người này năm yến, người kia hai yến, người khác nữa một
yến, tuỳ khả năng riêng mỗi người. Rồi ông ra đi. Lập tức,16 người đã lãnh năm
yến lấy số tiền ấy đi làm ăn buôn bán, và gây lời được năm yến khác.17 Cũng
vậy, người đã lãnh hai yến gây lời được hai yến khác.18 Còn người đã lãnh một
yến thì đi đào lỗ chôn giấu số bạc của chủ.19 Sau một thời gian lâu dài, ông
chủ đến tính sổ với các đầy tớ và thanh toán sổ sách với họ.20 Người đã lãnh
năm yến tiến lại gần, đưa năm yến khác, và nói: "Thưa ông chủ, ông đã giao
cho tôi năm yến, tôi đã gây lời được năm yến khác đây."21 Ông chủ nói với
người ấy: "Khá lắm! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà
anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui
của chủ anh! "22 Người đã lãnh hai yến cũng tiến lại gần và nói:
"Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi hai yến, tôi đã gây lời được hai yến
khác đây."23 Ông chủ nói với người ấy: "Khá lắm! hỡi đầy tớ tài giỏi
và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho
anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh! "24 Rồi người đã lãnh một yến
cũng tiến lại gần và nói: "Thưa ông chủ, tôi biết ông là người hà khắc, gặt
chỗ không gieo, thu nơi không vãi.25 Vì thế, tôi đâm sợ, mới đem chôn giấu yến
bạc của ông dưới đất. Của ông đây, ông cầm lấy! "26 Ông chủ đáp: "Hỡi
đầy tớ tồi tệ và biếng nhác! Anh đã biết tôi gặt chỗ không gieo, thu nơi không
vãi,27 thì đáng lý anh phải gởi số bạc của tôi vào ngân hàng, để khi tôi đến,
tôi thu được cả vốn lẫn lời chứ!28 Vậy các ngươi hãy lấy yến bạc khỏi tay nó mà
đưa cho người đã có mười yến.29 Vì phàm ai đã có, thì được cho thêm và sẽ có dư
thừa; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy đi.30 Còn tên đầy
tớ vô dụng kia, hãy quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài: ở đó, sẽ phải khóc lóc
nghiến răng."
Cuộc Phán
Xét chung
31 "Khi
Con Người đến trong vinh quang của Người, có tất cả các thiên sứ theo hầu, bấy
giờ Người sẽ ngự lên ngai vinh hiển của Người.32 Các dân thiên hạ sẽ được tập
hợp trước mặt Người, và Người sẽ tách biệt họ với nhau, như mục tử tách biệt
chiên với dê.33 Người sẽ cho chiên đứng bên phải Người, còn dê ở bên trái.34
Bấy giờ Đức Vua sẽ phán cùng những người ở bên phải rằng: "Nào những kẻ
Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ
thuở tạo thiên lập địa.35 Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các
ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước;36 Ta trần truồng, các
ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã thăm viếng; Ta ngồi tù, các ngươi
đến hỏi han."37 Bấy giờ những người công chính sẽ thưa rằng: "Lạy
Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống;38 có
bao giờ đã thấy Chúa là khách lạ mà tiếp rước; hoặc trần truồng mà cho mặc?39
Có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đau yếu hoặc ngồi tù, mà đến hỏi han đâu?
"40 Đức Vua sẽ đáp lại rằng: "Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các
ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các
ngươi đã làm cho chính Ta vậy."41 Rồi Đức Vua sẽ phán cùng những người ở
bên trái rằng: "Quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa
đời đời, nơi dành sẵn cho tên Ác Quỷ và các sứ thần của nó.42 Vì xưa Ta đói,
các ngươi đã không cho ăn; Ta khát, các ngươi đã không cho uống;43 Ta là khách
lạ, các ngươi đã không tiếp rước; Ta trần truồng, các ngươi đã không cho mặc;
Ta đau yếu và ngồi tù, các ngươi đã chẳng thăm viếng."44 Bấy giờ những
người ấy cũng sẽ thưa rằng: "Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa
đói, khát, hoặc là khách lạ, hoặc trần truồng, đau yếu hay ngồi tù, mà không
phục vụ Chúa đâu? "45 Bấy giờ Người sẽ đáp lại họ rằng: "Ta bảo thật
các ngươi: mỗi lần các ngươi không làm như thế cho một trong những người bé nhỏ
nhất đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta vậy."46 Thế là họ ra đi
để chịu cực hình muôn kiếp, còn những người công chính ra đi để hưởng sự sống
muôn đời."
SÁCH KHẢI HUYỀN CỦA THÁNH
GIOAN TÔNG ĐỒ/
Sách Khải huyền (Kh 1,1–22,21)
I/ 1 Mặc khải của Đức Giê-su
Ki-tô, mặc khải mà Thiên Chúa đã ban cho Người, để Người tỏ cho các tôi tớ
Người biết những việc sắp phải xảy đến. Người đã sai thiên thần của Người đến
báo cho ông Gio-an là tôi tớ của Người biết mặc khải đó. 2 Ông
Gio-an đã làm chứng về lời của Thiên Chúa và về lời chứng của Đức Giê-su Ki-tô,
về những gì ông đã thấy. 3 Phúc thay người đọc, phúc thay những ai nghe
những sấm ngôn đó và tuân giữ các điều chép trong đó, vì thời giờ đã gần đến !
4 Tôi là Gio-an kính gửi bảy Hội Thánh A-xi-a.
Xin Đấng hiện có, đã có và đang đến, xin bảy thần khí hiện diện trước ngai của
Người, 5 xin
Đức Giê-su Ki-tô là vị Chứng Nhân trung thành, là Trưởng Tử trong số những
người từ cõi chết chỗi dậy, là Thủ Lãnh mọi vương đế trần gian, ban cho anh em
ân sủng và bình an. Người đã yêu mến chúng ta và lấy máu mình rửa sạch tội lỗi
chúng ta, 6 làm
cho chúng ta trở thành vương quốc và hàng tư tế để phụng sự Thiên Chúa là Cha
của Người : kính dâng Người vinh quang và uy quyền đến muôn thuở muôn đời.
A-men !
7Kìa, Người ngự đến giữa đám mây. Ai nấy sẽ thấy Người, cả
những kẻ đã đâm Người. Mọi dân trên mặt đất sẽ đấm ngực than khóc khi thấy
Người. Đúng thế ! A-men
8 Đức Chúa là Thiên Chúa phán : "Ta là
An-pha và Ô-mê-ga, là Đấng hiện có, đã có và đang đến, là Đấng Toàn Năng."
9 Tôi là Gio-an, một người anh em của anh em,
tôi cùng chia sẻ nỗi gian truân, cùng hưởng vương quốc và cùng kiên trì chịu
đựng với anh em trong Đức Giê-su. Lúc ấy, tôi đang ở đảo gọi là Pát-mô, vì đã
rao giảng Lời Thiên Chúa và lời chứng của Đức Giê-su. 10 Tôi
đã xuất thần vào ngày của Chúa và nghe đằng sau tôi có một tiếng lớn như thể
tiếng kèn 11 nói
rằng : "Điều ngươi thấy, hãy ghi vào sách và gửi cho bảy Hội Thánh :
Ê-phê-xô, Xi-miếc-na, Péc-ga-mô, Thy-a-ti-ra, Xác-đê, Phi-la-đen-phi-a và
Lao-đi-ki-a." 12 Tôi quay lại để xem tiếng ai nói với
tôi. Khi quay lại, tôi thấy bảy cây đèn vàng. 13 Ở giữa các cây đèn,
có ai giống như Con Người mình mặc áo chùng và ngang ngực có thắt đai bằng
vàng. 14 Đầu
Người tóc trắng như len trắng, như tuyết ; mắt Người như ngọn lửa hồng ; 15 chân
Người giống như đồng đỏ được tôi luyện trong lò ; và tiếng Người như tiếng nước
lũ. 16 Tay
hữu Người cầm bảy ngôi sao và từ miệng Người phóng ra một thanh gươm hai lưỡi
sắc bén. Mặt Người toả sáng như mặt trời chói lọi.
17 Lúc thấy Người, tôi ngã vật xuống dưới
chân Người, như chết vậy. Người đặt tay hữu lên tôi và nói : "Đừng sợ ! Ta
là Đầu và là Cuối. 18 Ta là Đấng Hằng Sống, Ta đã chết, và
nay Ta sống đến muôn thuở muôn đời ; Ta giữ chìa khoá của Tử thần và Âm
phủ. 19 Vậy
ngươi hãy viết những gì đã thấy, những gì đang diễn ra và những gì sẽ xảy ra
sau này. 20 Đây
là ý nghĩa mầu nhiệm của bảy ngôi sao ngươi đã thấy trên tay hữu Ta, và của bảy
cây đèn vàng : bảy ngôi sao là các thiên thần của bảy Hội Thánh, và bảy cây đèn
là bảy Hội Thánh.
II/1 Hãy viết cho thiên thần của Hội Thánh
Ê-phê-xô : Đây là lời của Đấng cầm trong tay hữu bảy vì sao, Đấng đi giữa bảy
cây đèn vàng : 2 Ta biết các việc ngươi làm, nỗi vất vả và
lòng kiên nhẫn của ngươi ; Ta biết ngươi không thể chịu đựng kẻ ác. Ngươi đã
thử thách những kẻ xưng mình là tông đồ, mà thực ra không phải, và ngươi đã
thấy rằng chúng là những kẻ nói dối. 3 Ngươi có lòng kiên nhẫn và
đã chịu khổ vì danh Ta mà không mệt mỏi. 4 Nhưng Ta trách ngươi điều
này : ngươi đã để mất tình yêu thuở ban đầu. 5 Vậy hãy nhớ lại xem ngươi
đã từ đâu rơi xuống, hãy hối cải và làm những việc ngươi đã làm thuở ban đầu.
Bằng không, Ta đến với ngươi, và Ta sẽ đem cây đèn của ngươi ra khỏi chỗ của
nó, nếu ngươi không hối cải. 6 Nhưng ngươi được điều này : ngươi ghét các
việc của bè Ni-cô-la, như chính Ta cũng ghét. 7 Ai có tai, thì hãy nghe
điều Thần Khí nói với các Hội Thánh : Ai thắng, Ta sẽ cho ăn quả cây sự sống
trồng nơi ngự uyển của Thiên Chúa.8 Hãy viết cho thiên thần của Hội Thánh
Xi-miếc-na : Đây là lời của Đấng là Đầu và là Cuối, Đấng đã chết và đã sống lại
: 9 Ta
biết nỗi gian truân, và cảnh nghèo khó của ngươi - nhưng thực ra ngươi giàu có
- cũng như Ta biết lời vu khống của những kẻ xưng mình là Do-thái, mà thực ra
không phải : chúng chỉ là thành viên thuộc hội đường của Xa-tan. 10 Đừng
sợ các nỗi đau khổ ngươi sắp phải chịu : này ma quỷ sắp tống một số người trong
các ngươi vào ngục để thử thách các ngươi ; các ngươi sẽ phải lâm cảnh gian
truân trong vòng mười ngày. Hãy trung thành cho đến chết, và Ta sẽ ban cho
ngươi triều thiên sự sống. 11 Ai có tai, thì hãy nghe điều Thần Khí
nói với các Hội Thánh : Ai thắng sẽ không hề bị cái chết thứ hai làm hại.12 Hãy
viết cho thiên thần của Hội Thánh Péc-ga-mô : Đây là lời của Đấng
mang thanh gươm hai lưỡi sắc bén : 13 Ta biết ngươi ở đâu : ở nơi đặt ngai
của Xa-tan. Nhưng ngươi gắn bó với danh Ta và không chối bỏ lòng tin vào Ta,
ngay cả trong thời An-ti-pa. Ông này là chứng nhân trung thành của Ta, ông đã
bị giết trong thành của các ngươi, nơi Xa-tan ở. 14 Nhưng Ta có ít điều
trách ngươi : ở đó ngươi có những kẻ nắm giữ đạo lý của Bi-lơ-am. Ông này đã
dạy Ba-lác gây cớ vấp ngã cho con cái Ít-ra-en, khiến chúng ăn đồ cúng và làm
chuyện gian dâm. 15 Cả ngươi nữa, ngươi cũng có những kẻ
nắm giữ đạo lý bè Ni-cô-la. 16 Vậy hãy hối cải ; bằng không, Ta đến
với ngươi ngay tức khắc và sẽ dùng lưỡi gươm từ miệng Ta mà giao chiến với
chúng. 17Ai
có tai, thì hãy nghe điều Thần Khí nói với các Hội Thánh : Ai thắng, Ta sẽ ban
cho man-na đã được giấu kỹ ; Ta cũng sẽ ban cho nó một viên sỏi trắng, trên sỏi
đó có khắc một tên mới ; chẳng ai biết được tên ấy, ngoài kẻ lãnh nhận.18 Hãy
viết cho thiên thần của Hội Thánh Thy-a-ti-ra : Đây là lời của Con Thiên Chúa,
Đấng có mắt như ngọn lửa hồng và chân giống như đồng đỏ : 19 Ta
biết các việc ngươi làm, biết đức ái, đức tin, công việc phục vụ và lòng kiên
nhẫn của ngươi ; Ta cũng biết rằng những việc của ngươi bây giờ thì nhiều hơn
trước kia. 20 Nhưng
Ta trách ngươi điều này : ngươi dung túng I-de-ven, người đàn bà xưng mình là
nữ ngôn sứ ; nó mê hoặc các tôi tớ của Ta, dạy chúng làm chuyện gian dâm và ăn
đồ cúng. 21 Ta
đã cho nó có thời giờ hối cải, nhưng nó không muốn hối cải mà từ bỏ thói gian
dâm. 22 Này
đây, Ta bắt nó phải liệt giường, và làm cho những kẻ ngoại tình với nó phải lâm
cảnh gian truân khốn khổ, nếu chúng không hối cải mà từ bỏ những việc chúng
làm. 23Ta
sẽ giết chết con cái của nó. Tất cả các Hội Thánh sẽ biết rằng Ta là Đấng dò
thấu lòng dạ, và Ta sẽ tuỳ theo việc các ngươi làm mà thưởng phạt mỗi
người. 24 Còn
các ngươi, những người khác ở Thy-a-ti-ra, những kẻ không theo đạo lý ấy, không
biết đến cái mà chúng gọi là "các bí mật thâm sâu của Xa-tan", thì Ta
bảo các ngươi : Ta không bắt các ngươi phải mang gánh nặng nào khác. 25 Nhưng
cái gì các ngươi đang có, hãy nắm chắc cho tới khi Ta đến. 26 Ai
thắng và giữ cho đến cùng các việc Ta truyền, Ta sẽ ban cho người ấy quyền cai
trị các dân : 27 Người ấy sẽ dùng trượng sắt mà chăn dắt
chúng, sẽ nghiền nát chúng như đồ sành đồ gốm. 28 Đó là quyền mà chính
Ta đã được Cha Ta trao cho. Ta sẽ ban Sao Mai cho người ấy. 29 Ai
có tai, thì hãy nghe điều Thần Khí nói với các Hội Thánh.
III /1 Hãy viết cho thiên thần của Hội Thánh Xác-đê.
Đây là lời của Đấng có bảy Thần Khí Thiên Chúa và bảy ngôi sao : Ta biết các
việc ngươi làm, biết ngươi được tiếng là đang sống, mà thực ra đã chết. 2 Hãy
tỉnh thức ! Hãy củng cố chút sức còn lại đang suy tàn, vì Ta nhận thấy các việc
của ngươi không được hoàn hảo trước mặt Thiên Chúa của Ta. 3 Vậy
hãy nhớ lại : ngươi đã lãnh nhận và nghe Lời Chúa thế nào ; hãy tuân giữ và hối
cải ! Vậy nếu ngươi không tỉnh thức, thì Ta sẽ đến như kẻ trộm, ngươi chẳng
biết giờ nào Ta sẽ đến bắt chợt ngươi. 4 Nhưng tại Xác-đê, ngươi có
một ít người đã không làm nhơ bẩn áo mình ; họ sẽ mặc áo trắng cùng đi với Ta,
vì họ xứng đáng. 5 Như thế, ai thắng sẽ được mặc áo trắng ; Ta
sẽ không xoá tên người ấy khỏi Sổ Trường Sinh ; Ta sẽ nhận người ấy trước mặt
Cha Ta và trước mặt các thiên thần của Người. 6Ai có tai, thì hãy nghe
điều Thần Khí nói với các Hội Thánh.7 Hãy viết cho thiên thần của Hội Thánh
Phi-la-đen-phi-a : Đây là lời của Đấng Thánh, Đấng Chân Thật, Đấng giữ chìa
khoá vua Đa-vít, Người mở ra thì không ai đóng lại được, Người đóng lại thì
không ai mở ra được. 8 Ta biết các việc ngươi làm : này Ta để một
cửa mở trước mặt ngươi, không ai có thể đóng lại được, bởi vì tuy ngươi ít thế
lực, ngươi cũng đã giữ lời Ta và đã không chối bỏ danh Ta. 9 Này
Ta sẽ ban cho ngươi một số người thuộc hội đường của Xa-tan, những kẻ xưng mình
là Do-thái, mà thực ra không phải, vì chúng nói dối. Này Ta sẽ bắt chúng đến
phủ phục dưới chân ngươi và nhận biết rằng Ta đã yêu mến ngươi. 10 Vì
ngươi đã giữ lời Ta dạy phải kiên nhẫn chịu đựng, nên Ta cũng giữ gìn ngươi cho
khỏi giờ thử thách sắp xảy đến trên toàn cõi địa cầu, để thử thách những người
sống trên mặt đất. 11 Chẳng bao lâu nữa Ta sẽ đến ; cái gì
ngươi đang có, hãy nắm chắc, đừng để ai lấy mất triều thiên dành cho
ngươi. 12 Ai
thắng, Ta sẽ cho làm cột trụ trong Đền Thờ Thiên Chúa của Ta, người ấy sẽ không
hề ra khỏi đó nữa. Ta sẽ ghi trên người ấy danh thánh Thiên Chúa của Ta, và tên
thành đô Thiên Chúa của Ta, là Giê-ru-sa-lem mới từ trời, từ nơi Thiên Chúa của
Ta mà xuống. Ta cũng sẽ ghi trên người ấy tên mới của Ta. 13 Ai
có tai, thì hãy nghe điều Thần Khí nói với các Hội Thánh.
14 Hãy viết cho thiên thần của Hội Thánh
Lao-đi-ki-a : Đây là lời của Đấng A-men, là Chứng Nhân trung thành và chân
thật, là Khởi Nguyên của mọi loài Thiên Chúa tạo dựng. 15 Ta
biết các việc ngươi làm : ngươi chẳng lạnh mà cũng chẳng nóng. Phải chi ngươi
lạnh hẳn hay nóng hẳn đi ! 16 Nhưng vì ngươi hâm hẩm chẳng nóng chẳng
lạnh, nên Ta sắp mửa ngươi ra khỏi miệng Ta. 17 Ngươi nói : "Tôi
giàu có, tôi đã làm giàu, tôi chẳng thiếu thốn chi" ; nhưng ngươi không
biết rằng ngươi là kẻ khốn nạn, đáng thương, nghèo khổ, đui mù và trần
truồng. 18 Vì
thế, Ta khuyên ngươi đến với Ta mà mua vàng đã thử lửa để làm giàu, mua áo
trắng để mặc khiến ngươi khỏi xấu hổ vì để lộ thân thể trần truồng, mua thuốc
để xức mắt cho ngươi nhìn thấy được. 19 Phần Ta, mọi kẻ Ta
yêu mến, thì Ta răn bảo dạy dỗ. Vậy hãy nhiệt thành và hối cải ăn năn ! 20 Này
đây Ta đứng trước cửa và gõ. Ai nghe tiếng Ta và mở cửa, thì Ta sẽ vào nhà
người ấy, sẽ dùng bữa với người ấy, và người ấy sẽ dùng bữa với Ta. 21 Ai
thắng, Ta sẽ cho ngự bên Ta trên ngai của Ta, cũng như Ta đã thắng và ngự bên
Cha Ta trên ngai của Người. 22 Ai có tai, thì hãy nghe điều Thần Khí
nói với các Hội Thánh."
IV/ 1 Sau đó, tôi được một thị kiến. Kìa một cái
cửa mở ra ở trên trời, và tiếng mà trước đây tôi nghe nói với tôi như thể tiếng
kèn, bảo tôi rằng : "Lên đây, Ta sẽ chỉ cho ngươi thấy những điều phải xảy
ra sau đó." 2 Lập tức tôi xuất thần. Kìa một cái ngai đặt ở
trên trời và có một Đấng ngự trên ngai. 3 Đấng ngự đó trông giống như
ngọc thạch và xích não. Chung quanh ngai có cầu vồng trông giống như bích
ngọc. 4 Chung
quanh ngai có hai mươi bốn ngai khác, và trên những ngai đó có hai mươi bốn vị
Kỳ Mục ; các vị đang ngồi, mình mặc áo trắng, đầu đội triều thiên vàng. 5 Từ
ngai phát ra ánh chớp, tiếng sấm tiếng sét. Bảy ngọn đuốc, tức là bảy thần khí
của Thiên Chúa cháy sáng trước ngai. 6 Trước ngai có cái gì như
biển trong vắt tựa pha lê. Ở giữa ngai và chung quanh ngai có bốn Con Vật, đằng
trước và đằng sau đầy những mắt. 7 Con Vật thứ nhất giống như sư tử, Con Vật thứ
hai giống như bò tơ, Con Vật thứ ba có mặt như mặt người, Con Vật thứ bốn giống
như đại bàng đang bay. 8 Bốn Con Vật ấy, mỗi con có sáu cánh, chung
quanh và bên trong đầy những mắt. Ngày đêm chúng không ngừng hô lên rằng :
Thánh ! Thánh ! Chí Thánh !
Đức Chúa, Thiên Chúa toàn năng,Đấng đã có, hiện có và
đang đến !
9 Mỗi khi những Con Vật ấy kính dâng vinh
quang, danh dự và lời tạ ơn lên Đấng ngự trên ngai, Đấng hằng sống đến muôn
thuở muôn đời, 10 thì hai mươi bốn vị Kỳ Mục phủ phục
xuống trước mặt Đấng ngự trên ngai mà thờ lạy Người, Đấng hằng sống đến muôn
thuở muôn đời, rồi đặt triều thiên của mình xuống trước ngai mà nói :
11 "Lạy Chúa là Thiên Chúa
chúng con,
Ngài xứng đáng lãnh nhận vinh quang, danh dự và uy quyền, vì Ngài đã dựng nên muôn
vật, và do ý Ngài muốn, mọi loài liền có và được
dựng nên."
V/ 1 Tôi thấy trong tay hữu Đấng ngự trên ngai một
cuốn sách viết cả trong lẫn ngoài, niêm bảy ấn. 2 Rồi tôi thấy một thiên thần
dũng mãnh lớn tiếng công bố : "Ai xứng đáng mở cuốn sách và tháo ấn niêm
phong ?" 3 Nhưng không ai ở trên trời, dưới đất hay
trong lòng đất, có thể mở cuốn sách và nhìn vào đó. 4 Tôi khóc nức nở, vì không
ai được coi là xứng đáng mở cuốn sách và nhìn vào đó. 5 Một
trong các vị Kỳ Mục bảo tôi : "Đừng khóc nữa ! Này đây, Sư Tử xuất thân từ
chi tộc Giu-đa, Chồi Non của Đa-vít đã chiến thắng, Người sẽ mở cuốn sách và
bảy ấn niêm phong." 6 Bấy
giờ tôi thấy đứng ở giữa ngai và bốn Con Vật, giữa các vị Kỳ Mục, một Con
Chiên, trông như thể đã bị giết ; Chiên đó có bảy sừng và bảy mắt, tức là bảy thần
khí của Thiên Chúa đã được sai đi khắp mặt đất. 7 Con Chiên đến lãnh cuốn
sách từ tay hữu Đấng ngự trên ngai. 8 Khi Con Chiên đã lãnh cuốn sách, thì bốn Con
Vật và hai mươi bốn vị Kỳ Mục phủ phục xuống trước mặt Con Chiên, mỗi vị tay
cầm đàn, tay nâng chén vàng đầy hương thơm, tức là những lời cầu nguyện của dân
thánh. 9 Các
vị hát một bài ca mới rằng :
"Ngài xứng đáng lãnh nhận cuốn sách và mở ấn niêm phong, vì
Ngài đã bị giết và đã lấy máu đào chuộc về
cho Thiên Chúa muôn người thuộc mọi chi
tộc và ngôn ngữ,
thuộc mọi nước, mọi dân.10 Ngài cũng làm cho họ
thành một vương quốc,
thành
những tư tế, để phụng thờ Thiên Chúa
chúng ta, và họ sẽ làm chủ mặt đất
này."
11 Tôi thấy, và tôi nghe tiếng muôn vàn
thiên thần ở chung quanh ngai, các Con Vật và các Kỳ Mục. Số các thiên thần có
tới ức ức triệu triệu. 12 Các vị lớn tiếng hô :
"Con Chiên đã bị giết nay xứng đáng lãnh nhận
phú quý và uy quyền, khôn ngoan cùng sức mạnh,
danh dự với vinh quang, và muôn lời cung chúc."
13 Tôi lại nghe mọi loài thụ tạo trên trời,
dưới đất, trong lòng đất, ngoài biển khơi và vạn vật ở các nơi đó, tất cả đều
tung hô : "Xin kính dâng Đấng
ngự trên ngai và Con Chiên Lời
chúc tụng cùng danh dự, vinh quang và quyền năng đến muôn thuở muôn đời !"
14 Bốn Con Vật thưa : "A-men."
Và các Kỳ Mục phủ phục xuống thờ lạy.
VI/ 1 Tôi lại thấy : khi Con Chiên mở ấn thứ nhất
trong bảy ấn, thì tôi nghe một trong bốn Con Vật hô lên, tiếng vang như sấm :
"Hãy đến !" 2 Tôi thấy : kìa một con ngựa trắng, và người
cỡi ngựa mang cung. Người ấy được tặng một triều thiên và ra đi như người thắng
trận, để chiến thắng.
3 Khi
Con Chiên mở ấn thứ hai, thì tôi nghe Con Vật thứ hai hô : "Hãy đến
!" 4 Một
con ngựa khác đi ra, đỏ như lửa, người cỡi ngựa nhận được quyền cất hoà bình
khỏi mặt đất, để cho người ta giết nhau ; người ấy được ban một thanh gươm lớn. 5 Khi Con Chiên mở ấn thứ ba,
thì tôi nghe Con Vật thứ ba hô : "Hãy đến !" Tôi thấy : kìa một con
ngựa ô, và người cỡi ngựa cầm cân trong tay. 6 Tôi lại nghe như có tiếng
nói từ giữa bốn Con Vật vang lên : "Một cân lúa mì, một quan tiền ! Ba cân
lúa mạch, một quan tiền ! Còn dầu và rượu, thì chớ đụng đến !" 7 Khi
Con Chiên mở ấn thứ bốn, thì tôi nghe tiếng Con Vật thứ bốn hô : "Hãy đến
!" 8 Tôi
thấy : kìa một con ngựa xanh nhạt, và người cỡi ngựa mang tên là Tử thần, có Âm
phủ theo sau. Chúng nhận được quyền hành
trên một phần tư mặt đất, để giết bằng gươm giáo, đói kém, ôn dịch và thú dữ
sống trên đất. 9 Khi Con Chiên mở ấn thứ
năm, thì tôi thấy dưới bàn thờ, linh hồn của những người đã bị giết vì đã rao
giảng Lời Thiên Chúa và đã làm chứng. 10 Họ lớn tiếng kêu :
"Lạy Chúa chí thánh và chân thật, cho đến bao giờ Ngài còn trì hoãn, không
xét xử và không bắt những người sống trên mặt đất phải đền nợ máu chúng con
?" 11 Bấy
giờ mỗi người trong số họ được lãnh một áo trắng ; và có lời phán bảo họ cứ
nghỉ yên một thời gian ngắn nữa, chờ cho đủ số những người cũng là tôi tớ Thiên
Chúa và là anh em của họ, sắp bị giết như họ.
12 Tôi thấy : khi Con Chiên mở ấn thứ sáu,
có động đất mạnh. Mặt trời tối đen như vải thợ dệt bằng lông, mặt trăng hoàn
toàn ra như máu. 13 Sao trên trời sa xuống đất, tựa những
trái vả xanh rụng xuống từ cây vả bị gió lớn lay mạnh. 14 Trời
bị cuốn đi như một cuốn sách cuộn lại, mọi núi non và hải đảo bị dời đi nơi
khác. 15 Vua
chúa trần gian, vương hầu khanh tướng, người giàu sang, kẻ quyền thế, và mọi
người, nô lệ hay tự do, tất cả đều phải trốn vào hang hốc và núi đá. 16 Họ
bảo núi và đá : "Đổ xuống đè ta đi và che giấu ta cho khuất mắt Đấng ngự
trên ngai, cho khỏi cơn thịnh nộ của Con Chiên ; 17 vì Ngày lớn lao, Ngày
thịnh nộ của các Ngài đã tới, và ai có thể đứng vững được ?"
VII/ 1 Sau đó, tôi thấy có bốn thiên thần đứng ở bốn
phương của mặt đất, giữ bốn ngọn gió của đất lại, không cho ngọn gió nào thổi
trên đất liền, trên biển cả cũng như trên mọi cây cối. 2 Tôi
lại thấy một thiên thần khác, mang ấn của Thiên Chúa hằng sống, từ phía mặt
trời mọc đi lên. Thiên thần ấy lớn tiếng bảo bốn thiên thần khác, là những vị
được quyền phá hại đất liền và biển cả, 3rằng : "Xin đừng phá
hại đất liền, biển cả và cây cối, trước khi chúng tôi đóng ấn trên trán các tôi
tớ của Thiên Chúa chúng ta". 4 Rồi tôi nghe nói đến con số những người được
đóng ấn : một trăm bốn mươi bốn ngàn người được đóng ấn, thuộc mọi chi tộc con
cái Ít-ra-en.
5 Chi tộc Giu-đa có mười hai ngàn người được
đóng ấn ; chi tộc Rưu-vên : mười hai ngàn ; chi tộc Gát : mười hai ngàn ; 6 chi
tộc A-se : mười hai ngàn ; chi tộc Náp-ta-li : mười hai ngàn ; chi tộc Mơ-na-se
: mười hai ngàn ; 7 chi tộc Si-mê-ôn : mười hai ngàn ; chi tộc
Lê-vi : mười hai ngàn ; chi tộc Ít-xa-kha : mười hai ngàn ; 8 chi
tộc Dơ-vu-lun : mười hai ngàn ; chi tộc Giu-se : mười hai ngàn ; chi tộc
Ben-gia-min có mười hai ngàn người được đóng ấn.
9 Sau đó, tôi thấy : kìa một đoàn người thật
đông không tài nào đếm nổi, thuộc mọi dân, mọi chi tộc, mọi nước và mọi ngôn
ngữ. Họ đứng trước ngai và trước Con Chiên, mình mặc áo trắng, tay cầm nhành lá
thiên tuế. 10 Họ
lớn tiếng tung hô : "Chính Thiên Chúa chúng ta, Đấng ngự trên ngai, và
chính Con Chiên đã cứu độ chúng ta." 11 Tất cả các thiên thần
đều đứng chung quanh ngai, chung quanh các Kỳ Mục và bốn Con Vật. Họ đều sấp
mặt xuống, phủ phục trước ngai và thờ lạy Thiên Chúa mà tung hô 12 rằng
: "A-men ! Xin kính dâng Thiên Chúa chúng ta lời chúc tụng và vinh quang,
sự khôn ngoan và lời tạ ơn, danh dự, uy quyền và sức mạnh, đến muôn thuở muôn
đời ! A-men !"
13 Một trong các Kỳ Mục lên tiếng hỏi tôi
: "Những người mặc áo trắng kia là ai vậy ? Họ từ đâu đến ?" 14 Tôi
trả lời : "Thưa Ngài, Ngài biết đó." Vị ấy bảo tôi : "Họ là
những người đã đến, sau khi trải qua cơn thử thách lớn lao. Họ đã giặt sạch và
tẩy trắng áo mình trong máu Con Chiên. 15Vì thế, họ được chầu trước
ngai Thiên Chúa, đêm ngày thờ phượng trong Đền Thờ của Người ; Đấng ngự trên
ngai sẽ căng lều của Người cho họ trú ẩn. 16 Họ sẽ không còn phải
đói, phải khát, không còn bị ánh nắng mặt trời thiêu đốt và khí nóng hành hạ
nữa. 17 Vì
Con Chiên đang ngự ở giữa ngai sẽ chăn dắt và dẫn đưa họ tới nguồn nước trường
sinh. Và Thiên Chúa sẽ lau sạch nước mắt họ."
VIII/ 1 Khi Con Chiên mở ấn thứ bảy, thì cả trời yên
lặng chừng nửa giờ..2 Rồi tôi thấy bảy thiên thần đứng chầu trước
nhan Thiên Chúa ; các vị ấy lãnh nhận bảy chiếc kèn. 3 Một thiên thần khác đến
đứng trước bàn thờ, tay cầm bình hương vàng. Thiên thần lãnh nhận nhiều hương
thơm, để dâng trên bàn thờ bằng vàng trước ngai Thiên Chúa, cùng với những lời
cầu nguyện của toàn thể dân thánh. 4 Từ tay thiên thần, khói hương quyện theo lời
cầu nguyện của dân thánh, bay lên trước nhan Thiên Chúa. 5 Rồi
thiên thần cầm bình hương, lấy lửa trên bàn thờ bỏ đầy vào và ném xuống đất.
Liền có tiếng sấm, tiếng sét, ánh chớp và động đất. Bốn tiếng kèn đầu tiên
6 Bảy thiên thần cầm bảy kèn sửa soạn
thổi. 7 Tiếng
kèn của vị thứ nhất nổi lên. Mưa đá và lửa, hoà với máu, trút xuống đất. Một
phần ba mặt đất bị thiêu huỷ, một phần ba cây cối bị thiêu huỷ, và tất cả cỏ
xanh bị thiêu huỷ.
8 Tiếng kèn của thiên thần thứ hai nổi lên. Có
cái gì như quả núi lớn rực lửa bị ném xuống biển. Một phần ba biển hoá thành
máu. 9 Một
phần ba các loài thụ tạo sống dưới biển bị chết, và một phần ba tàu bè bị phá
huỷ.
10 Tiếng kèn của thiên thần thứ ba nổi
lên. Từ trời rơi xuống một ngôi sao lớn cháy như đuốc. Sao rơi xuống một phần
ba sông ngòi và xuống các nguồn nước. 11 Tên ngôi sao là Ngải
Đắng. Một phần ba nước hoá thành ngải đắng, và có nhiều người chết vì thứ nước
đã hoá đắng ấy.
12 Tiếng kèn của thiên thần thứ bốn nổi
lên. Một phần ba mặt trời, một phần ba mặt trăng và một phần ba các ngôi sao bị
đánh trúng, khiến chúng tối đi một phần ba, ngày mất sáng một phần ba và đêm
cũng thế.
13 Tôi thấy, và tôi nghe một con đại bàng
bay trên đỉnh vòm trời, kêu lớn tiếng : "Khốn thay ! Khốn thay ! Khốn thay
những người sống trên mặt đất, vì sắp nổi lên những tiếng kèn còn lại của ba
thiên thần !"
IX/ 1 Tiếng kèn của thiên thần thứ năm nổi lên. Tôi
thấy một ngôi sao từ trời sa xuống đất ; ngôi sao ấy nhận được chìa khoá của
giếng vực thẳm. 2 Ngôi sao mở giếng vực thẳm, và một đám khói
từ giếng bốc lên, giống như khói một cái lò lớn, khiến mặt trời và không khí
tối sầm lại vì khói của giếng ấy. 3 Từ đám khói ấy, châu chấu bay ra khắp mặt
đất. Chúng nhận được quyền phép như quyền phép của bọ cạp trên mặt đất. 4 Chúng
bị cấm không được phá hại cỏ trên mặt đất, mọi loài xanh tươi và mọi cây cối,
mà chỉ được phá hại những người không mang ấn của Thiên Chúa trên trán. 5 Chúng
không được phép giết họ, mà chỉ được gây khổ hình cho họ trong vòng năm tháng.
Khổ hình chúng gây ra không khác gì khổ hình của người bị bọ cạp đốt. 6 Trong
những ngày ấy, người ta sẽ tìm cái chết mà không thấy, họ mong chết mà cái chết
lại trốn họ.
7 Hình dạng châu chấu giống như ngựa sẵn sàng
vào trận ; trên đầu chúng có cái gì như thể triều thiên bằng vàng, còn mặt
chúng thì như mặt người. 8 Chúng có tóc như tóc đàn bà, có răng tựa răng
sư tử. 9 Ngực
chúng khác nào áo giáp sắt, và tiếng cánh chúng đập, như tiếng xe nhiều ngựa
kéo đang xông vào trận. 10 Chúng có đuôi như đuôi bọ cạp, mang nọc
; đuôi chúng có quyền phép làm hại người ta trong vòng năm tháng. 11 Vua
cai trị chúng là thần sứ của vực thẳm, tên Híp-ri là "A-vát-đôn", còn
tên Hy-lạp là "A-pô-ly-on".
12 Cái Khốn thứ nhất đã qua, nhưng này còn
hai cái Khốn nữa theo sau. Tiếng kèn thứ sáu
13 Tiếng kèn của thiên thần thứ sáu nổi
lên. Tôi nghe có một tiếng phát ra từ bốn sừng của bàn thờ bằng vàng ở trước
nhan Thiên Chúa. 14 Tiếng ấy bảo thiên thần thứ sáu đang
cầm kèn : "Hãy thả bốn vị thiên thần đang bị trói ở sông cả
Êu-phơ-rát." 15 Bốn thiên thần được thả ra, các vị sẵn
sàng để đúng vào năm, tháng, ngày, giờ ấy thì giết một phần ba loài
người. 16 Số
các đạo quân là hai trăm triệu kỵ binh ; tôi được nghe biết con số ấy. 17 Trong
thị kiến, tôi thấy ngựa và người cỡi ngựa như thế này : chúng mặc áo giáp màu
lửa, màu huỳnh ngọc và diêm sinh ; đầu ngựa như đầu sư tử, và mõm chúng phun ra
lửa, khói và diêm sinh. 18 Một phần ba loài người bị ba tai ương
ấy giết, tức là lửa, khói và diêm sinh từ mõm ngựa phun ra. 19 Quả
thế, quyền phép của ngựa thì ở mõm và ở đuôi chúng, vì đuôi chúng như rắn, có
đầu, và chúng dùng đầu ấy mà làm hại. 20 Những người còn lại,
những người không bị các tai ương ấy giết, vẫn không chịu hối cải mà từ bỏ các
sản phẩm tay chúng làm ra, vẫn cứ thờ lạy ma quỷ và các tượng thần bằng vàng,
bạc, đồng, đá, gỗ, là những tượng không thấy, không nghe và không đi
được. 21 Họ
không chịu hối cải mà từ bỏ những tội giết người, phù phép, gian dâm, trộm cắp
của họ.
X/ .1 Sau đó, tôi thấy một thiên thần dũng mãnh
khác từ trời xuống, có mây bao phủ, có hào quang trên đầu ; mặt thiên thần tựa
mặt trời, còn chân thì như những cột lửa. 2 Người cầm trong tay một
cuốn sách nhỏ mở sẵn, Người đặt chân phải lên biển, chân trái lên đất, 3 và
kêu lớn tiếng như sư tử gầm. Người kêu xong, thì bảy hồi sấm lên tiếng
nói. 4 Bảy
hồi sấm nói xong, tôi sắp sửa viết thì nghe tiếng từ trời phán : "Hãy niêm
phong lại những gì bảy hồi sấm đã nói, đừng có viết." 5 Bấy
giờ thiên thần tôi đã thấy đứng trên biển và đất, giơ tay hữu lên trời 6 mà
thề nhân danh Đấng Hằng Sống đến muôn thuở muôn đời, Đấng đã sáng tạo trời và
muôn vật trên trời, đất và muôn vật dưới đất, biển và muôn vật trong biển.
Người thề : "Sẽ không trì hoãn nữa ! 7 Nhưng trong những ngày
tiếng kèn của thiên thần thứ bảy bắt đầu nổi lên, thì mầu nhiệm của Thiên Chúa
sẽ hoàn tất, như Người đã loan báo cho các tôi tớ của Người là các ngôn
sứ." 8 Rồi tiếng tôi đã nghe từ
trời, lại nói với tôi và bảo : "Hãy đi lấy cuốn sách mở sẵn trong tay
thiên thần đang đứng trên biển và đất." 9 Tôi đến gặp thiên thần và
xin người cho tôi cuốn sách nhỏ. Người bảo tôi : "Cầm lấy mà nuốt đi ! Nó
sẽ làm cho bụng dạ ông phải cay đắng, nhưng trong miệng ông, nó sẽ ngọt ngào
như mật ong." 10 Tôi cầm lấy cuốn sách nhỏ từ tay thiên
thần và nuốt đi. Trong miệng tôi nó ngọt ngào như mật ong, nhưng khi tôi nuốt
rồi, thì bụng dạ tôi cay đắng. 11 Và có tiếng bảo tôi : "Một lần
nữa, ông phải tuyên sấm về nhiều nước, nhiều dân, nhiều ngôn ngữ và vua
chúa."
XI/ .1 Bấy giờ tôi nhận được một cây sậy, giống như
một cái gậy, và nghe bảo : "Hãy đứng dậy mà đo Đền Thờ Thiên Chúa và bàn
thờ cùng với những người đang thờ phượng trong đó. 2 Nhưng tiền đình phía ngoài
của Đền Thờ, thì bỏ đi, đừng đo, vì chỗ ấy đã được phó mặc cho dân ngoại, chúng
sẽ chà đạp Thành Thánh trong vòng bốn mươi hai tháng. 3 Trong
vòng một ngàn hai trăm sáu mươi ngày ấy, Ta sẽ cho hai chứng nhân của Ta đến
tuyên sấm, mình mặc áo vải thô." 4 Đó là hai cây ô-liu và hai
cây đèn đứng trước nhan Chúa Tể cõi đất. 5 Nếu ai muốn làm hại các
ngài, thì lửa sẽ từ miệng các ngài phát ra và thiêu huỷ thù địch của các ngài.
Ai muốn làm hại các ngài, sẽ bị giết như thế. 6 Các ngài có quyền đóng cửa
trời lại, khiến mưa không rơi xuống trong những ngày các ngài làm ngôn
sứ. Các ngài cũng có quyền
biến nước thành máu và gieo tai giáng hoạ xuống mặt đất, bao nhiêu lần tuỳ
ý. 7 Khi các ngài đã hoàn thành nhiệm vụ làm chứng,
thì Con Thú từ vực thẳm sẽ lên tấn công các ngài, nó sẽ thắng và giết các
ngài. 8 Thi hài của các ngài sẽ nằm ở quảng trường của
thành phố vĩ đại ; thành phố ấy mang tên tượng trưng là Xơ-đôm và Ai-cập, ở
chính nơi Chúa của các ngài đã chịu đóng đinh vào thập giá. 9 Từ các dân, các nước, các ngôn ngữ và các chi tộc, người ta sẽ đến
nhìn xem thi hài các ngài trong ba ngày rưỡi và không cho phép chôn các ngài
trong mộ. 10 Những người sống trên mặt đất hân hoan vì
các ngài đã chết, họ sẽ ăn mừng và tặng quà nhau, vì hai ngôn sứ này đã làm khổ
họ. 11 Sau ba ngày rưỡi, sinh khí từ Thiên Chúa
đến nhập vào các ngài, và các ngài đứng dậy được. Những kẻ đang nhìn các ngài
đều kinh hãi. 12 Rồi các ngài nghe một tiếng lớn từ trời
bảo : "Hãy lên đây !" Và các ngài lên trời trong đám mây, trước mắt
thù địch của các ngài. 13 Ngay giờ ấy, xảy ra một trận động đất mạnh
; một phần mười thành phố bị sụp đổ và bảy ngàn người bị giết trong cơn động
đất. Những người còn lại thì sợ hãi và tôn vinh Thiên Chúa trên trời. 14 Cái Khốn thứ hai
đã qua, thì này cái Khốn thứ ba lại sắp đến. 15 Tiếng kèn của thiên thần thứ bảy nổi lên.
Trên trời có những tiếng lớn nói rằng : "Vương quyền trên thế gian nay đã
thuộc về Chúa chúng ta và Đức Ki-tô của Người ; Người sẽ hiển trị đến muôn thuở
muôn đời." 16 Hai mươi bốn vị Kỳ Mục ngồi trên ngai
trước nhan Thiên Chúa, liền sấp mặt xuống, phủ phục mà thờ lạy Thiên
Chúa. 17 Các vị ấy nói :
"Lạy Chúa là Thiên
Chúa toàn năng Đấng hiện có và đã có, chúng con xin cảm tạ Ngài đã sử dụng quyền năng
mạnh mẽ và lên ngôi hiển trị. 18 Chư dân
đã nổi trận lôi đình, nhưng cơn lôi đình Ngài ập tới, và đã đến thời xét xử các vong nhân, thời ân thưởng các ngôn
sứ, bề tôi của Chúa, cũng như muôn kẻ thuộc về Ngài,
và những ai lớn nhỏ hằng
kính sợ Thánh Danh ;
đã đến thời huỷ diệt
những kẻ nào huỷ hoại mặt đất."
19 Đền Thờ Thiên Chúa ở trên trời mở ra, và
Hòm Bia Giao Ước xuất hiện trong Đền Thờ. Và có ánh chớp, tiếng sấm tiếng sét,
động đất và mưa đá lớn.
XII/ .1 Rồi có điềm lớn xuất
hiện trên trời : một người Phụ Nữ, mình khoác mặt trời, chân đạp mặt trăng, và
đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao. 2 Bà có thai, đang kêu la
đau đớn và quằn quại vì sắp sinh con. 3 Lại có điềm khác xuất
hiện trên trời : đó là một Con Mãng Xà, đỏ như lửa, có bảy đầu và mười
sừng, trên bảy đầu đều có vương miện. 4 Đuôi nó quét hết một phần ba
các ngôi sao trên trời mà quăng xuống đất. Rồi Con Mãng Xà đứng chực sẵn trước mặt người Phụ Nữ sắp sinh
con, để khi bà sinh xong là nó nuốt ngay con bà. 5 Bà đã sinh được một người con, một người con trai, người con này
sẽ dùng trượng sắt mà chăn dắt muôn dân. Con bà được đưa ngay lên Thiên Chúa,
lên tận ngai của Người. 6 Còn người Phụ Nữ thì trốn vào sa mạc ; tại đó
Thiên Chúa đã dọn sẵn cho bà một chỗ ở, để bà được nuôi dưỡng ở đó, trong vòng
một ngàn hai trăm sáu mươi ngày.
7 Bấy giờ, có giao chiến trên trời : thiên thần
Mi-ca-en và các thiên thần của người giao chiến với Con Mãng Xà. Con Mãng Xà
cùng các thiên thần của nó cũng giao chiến. 8 Nhưng nó không đủ sức
thắng được, và cả bọn không còn chỗ trên trời nữa. 9 Con Mãng Xà bị tống ra, đó là Con Rắn xưa, mà người ta gọi là ma
quỷ hay Xa-tan, tên chuyên mê hoặc toàn thể thiên hạ ; nó bị tống xuống đất, và
các thiên thần của nó cũng bị tống xuống với nó. 10 Và
tôi nghe có tiếng hô to trên trời :
"Thiên Chúa chúng
ta thờ giờ đây ban ơn cứu độ,
giờ đây biểu dương uy
lực với vương quyền,
và Đức Ki-tô của Người giờ đây cũng biểu dương quyền bính,vì kẻ tố cáo anh em của ta, ngày đêm tố cáo họ trước toà Thiên Chúa, nay bị tống ra ngoài. 11 Họ đã thắng được nó nhờ máu Con Chiên và nhờ lời họ làm chứng về Đức Ki-tô : họ coi thường tính mạng, sẵn sàng chịu chết.
12 Nào thiên quốc cùng chư vị ở chốn thiên
đình,
hãy vì đó mà mừng vui
hoan hỷ !
Khốn cho đất và biển, vì
ma quỷ đã xuống với các ngươi,
nó giận điên lên vì biết
rằng nó chỉ còn một ít thời gian."
13. Khi Con Mãng Xà thấy mình đã bị tống xuống
đất, nó liền đuổi bắt người Phụ Nữ đã sinh con trai. 14 Bà
được ban cho đôi cánh đại bàng, để bay vào sa mạc, vào nơi dành cho bà, tại đó
bà được nuôi dưỡng một thời, hai thời và nửa thời, ở xa Con Rắn. 15 Từ
miệng, Con Rắn phun nước ra đằng sau bà như một dòng sông, để cuốn bà đi. 16 Nhưng
đất cứu giúp bà : đất há miệng ra uống cạn dòng sông từ miệng Con Mãng Xà phun
ra. 17 Con Mãng Xà nổi giận với người Phụ Nữ và
đi giao chiến với những người còn lại trong dòng dõi bà, là những người tuân
theo các điều răn của Thiên Chúa và giữ lời chứng của Đức Giê-su. 18 Rồi
nó đứng trên bãi cát ngoài biển.
XIII/.1 Bấy giờ tôi thấy một Con
Thú từ dưới biển đi lên :nó có mười sừng và bảy đầu ;
trên mười sừng đều có vương miện, và trên các đầu có danh hiệu xúc phạm đến Thiên Chúa. 2 Con Thú tôi trông thấy thì giống như con báo, chân nó như chân
gấu, mõm như mõm sư tử. Con Mãng Xà ban cho nó quyền năng và ngai báu của mình
cũng như một quyền hành lớn lao. 3 Một trong các đầu của nó
dường như đã bị giết chết, nhưng vết tử thương của nó đã được chữa lành. Bấy
giờ toàn thể cõi đất thán phục đi theo Con Thú. 4 Họ thờ lạy Con Mãng Xà vì nó đã ban quyền hành cho Con Thú, và họ
cũng thờ lạy Con Thú mà rằng : "Ai sánh được với Con Thú và ai có thể giao
chiến với Con Thú ?" 5 Nó đã được ban cho một cái mồm ăn nói huênh
hoang và phạm thượng, và được ban cho quyền hành động trong vòng bốn mươi hai
tháng. 6 Nó mở miệng nói phạm đến Thiên Chúa, đến danh
Người, đến lều thánh của Người, và những đấng ở trên trời. 7 Nó được phép giao chiến với dân thánh và thắng họ, và nó được ban
quyền trên mọi chi tộc, mọi nước, mọi ngôn ngữ và mọi dân. 8 Mọi người sống trên mặt đất sẽ thờ lạy nó ; đó là những người từ
thuở tạo thiên lập địa không được ghi tên trong Sổ Trường Sinh của Con Chiên đã
bị giết. 9 Ai có tai thì hãy nghe. 10 Ai
phải đi đày thì đi đày, ai phải chết vì gươm thì sẽ chết vì gươm. Đây là lúc
dân thánh cần phải có lòng kiên nhẫn và đức tin.
11 Tôi thấy một Con Thú khác từ đất đi lên.
Nó có hai sừng giống như sừng chiên, và nói năng như một Con Mãng Xà. 12 Nó
thi hành tất cả quyền bính của Con Thú thứ nhất, trước mặt Con Thú ấy, và làm
cho đất, cũng như những người sống trên mặt đất, thờ lạy Con Thú thứ nhất, mà
vết tử thương đã được chữa lành. 13 Nó làm những dấu
lạ lớn lao, khiến cho ngay cả lửa từ trời cũng rơi xuống đất trước mặt người
ta. 14 Nhờ các dấu lạ mà nó được quyền làm trước
mặt Con Thú, nó mê hoặc những người sống trên mặt đất, bảo họ tạc tượng thờ Con
Thú mang vết thương gươm đâm mà nay đã hồi sinh. 15 Nó
được quyền thổi thần khí vào tượng Con Thú, khiến tượng Con Thú cũng nói được
và ra lệnh giết những ai không thờ lạy mình. 16 Nó
bắt mọi người, không phân biệt lớn nhỏ, giàu nghèo, tự do hay nô lệ, phải thích
dấu trên tay hữu hoặc trên trán. 17 Không ai có thể
mua bán, nếu không mang dấu thích đó, tức là tên Con Thú hoặc con số tương
đương với tên nó.
18 Đây là lúc cần phải có sự khôn ngoan. Ai
có trí thông minh hãy tính ra số của tên Con Thú, vì đó là số của tên một
người, và số của tên người ấy là sáu trăm sáu mươi sáu.
XIV/ .1 Tôi thấy : kìa Con Chiên
đứng trên núi Xi-on ; cùng với Con Chiên, có một trăm bốn mươi bốn ngàn người,
mang danh của Con Chiên và của Cha Con Chiên ghi trên trán. 2 Và tôi nghe thấy tiếng từ trời như tiếng nước lũ, như tiếng sấm
lớn. Tiếng tôi nghe thấy tựa hồ tiếng những nhạc sĩ vừa gảy đàn vừa hát. 3 Họ hát một bài ca mới trước ngai Thiên Chúa, trước bốn Con Vật và
các vị Kỳ Mục. Không ai có thể học được bài ca này, ngoài một trăm bốn mươi bốn
ngàn người ấy, là những người đã được chuộc về từ mặt đất. 4 Những người ấy đã không ra ô uế bởi phụ nữ, vì họ còn tân. Con
Chiên đi đâu, họ cũng đi theo đó. Họ đã được chuộc về từ giữa loài người, làm
của đầu mùa dâng lên Thiên Chúa và Con Chiên. 5 Chẳng ai thấy miệng họ nói dối : không ai chê trách họ được.
6 Rồi tôi thấy một thiên thần khác bay trên đỉnh
vòm trời, mang một tin mừng vĩnh cửu để loan báo cho các người ở trên mặt đất,
cho mọi dân, mọi chi tộc, mọi ngôn ngữ và mọi nước. 7 Người lớn tiếng hô : "Hãy kính sợ Thiên Chúa và tôn vinh
Người, vì đã đến giờ Người phán xét. Hãy thờ lạy Đấng đã tạo thành trời đất,
biển khơi và mọi nguồn nước." 8 Một thiên thần khác, vị
thứ hai, theo sau và nói : "Sụp đổ rồi, sụp đổ rồi, thành Ba-by-lon vĩ
đại, thành đã từng cho mọi nước uống thứ rượu là sự gian dâm cuồng loạn của
nó." 9 Một thiên thần khác, vị thứ ba, theo sau hai vị
kia và lớn tiếng nói : "Ai thờ lạy Con Thú và tượng của nó, và chịu thích
dấu của nó trên trán hoặc trên tay, 10 thì người ấy sẽ
phải uống thứ rượu, là cơn lôi đình của Thiên Chúa, rượu nguyên chất rót vào
chén thịnh nộ của Người ; người ấy sẽ bị làm khổ trong lửa và diêm sinh trước
mặt các thánh thiên thần và trước mặt Con Chiên. 11 Khói
từ chốn khổ hình của chúng cứ bốc lên đời đời kiếp kiếp. Kẻ nào thờ lạy Con Thú
và tượng của nó, và nhận dấu thích tên nó, thì ngày đêm không được nghỉ
ngơi." 12 Đây là lúc dân thánh, là những người tuân
giữ các điều răn của Thiên Chúa và sống theo niềm tin vào Đức Giê-su, cần phải
có lòng kiên nhẫn. 13 Và tôi nghe có tiếng từ trời phán rằng :
"Ngươi hãy viết : Ngay từ bây giờ, phúc thay những người đã chết, mà được
chết trong Chúa !" Thần Khí phán : "Phải, họ sẽ được nghỉ ngơi, không
còn vất vả nhọc nhằn nữa, vì các việc họ làm vẫn theo họ."
14 Tôi thấy : kìa một đám mây trắng, và có
Đấng ngự trên mây, giống như một Con Người, đầu đội triều thiên vàng và tay cầm
liềm sắc bén. 15 Một thiên thần khác từ Đền Thờ đi ra, lớn
tiếng thưa với Đấng ngự trên mây : "Xin tra liềm của Ngài mà gặt, vì đã
đến giờ gặt : mùa màng trên đất đã chín rồi !" 16 Đấng
ngự trên mây quăng liềm của mình xuống đất và đất bị gặt. 17 Rồi một thiên thần
khác từ Đền Thờ ở trên trời đi ra, cũng cầm liềm sắc bén. 18 Một
thiên thần khác từ bàn thờ đi ra, vị này có quyền trên lửa, lớn tiếng nói với
vị cầm liềm sắc : "Xin tra liềm sắc bén của ngài mà hái các chùm nho trong
vườn nho dưới đất, vì các trái nho của đất đã chín rồi !"19 Thiên
thần kia quăng liềm của mình xuống đất mà hái nho trong vườn nho dưới đất, rồi
đổ cả vào bồn đạp nho lớn, tức là cơn lôi đình của Thiên Chúa. 20 Người
ta đạp nho trong bồn đặt ở ngoài thành, máu tự bồn trào ra ngập đến hàm thiếc
ngựa và lan đến một ngàn sáu trăm dặm.
XV/ .1 Rồi tôi thấy một điềm
khác trên trời, một điềm lớn lao và kỳ diệu : bảy thiên thần mang bảy tai ương,
đó là những tai ương cuối cùng, vì với những tai ương này, cơn lôi đình của
Thiên Chúa đã hoàn tất. 2 Tôi thấy có cái gì như biển trong vắt pha ánh
lửa, và những người thắng Con Thú, thắng tượng của nó và con số tương đương với
tên nó ; tôi thấy họ đứng trên biển trong vắt ấy, họ cầm những cây đàn của
Thiên Chúa 3 và hát bài ca của ông Mô-sê, tôi tớ Thiên Chúa,
và bài ca của Con Chiên ; họ hát rằng :
"Lạy Chúa là Thiên
Chúa toàn năng,
sự nghiệp Ngài thật lớn
lao kỳ diệu !
Lạy Đức Vua trị vì muôn
nước,
đường lối Ngài quả chân
thật công minh !
4.Lạy Chúa, nào có ai không kính sợ Chúa ?
Ai mà chẳng tôn vinh
danh Ngài ?
Vì chỉ có Ngài chí thánh
chí tôn.
Người muôn nước sẽ về
phủ phục trước Tôn Nhan,
vì ai ai cũng đều thấy
rõ
những phán quyết công
minh của Ngài."
5 Sau đó tôi thấy Đền Thờ là Lều Chứng Ước mở ra ở
trên trời. 6 Bảy thiên thần mang bảy tai ương từ Đền Thờ đi
ra, mình mặc áo vải gai tinh khiết sáng chói, ngang ngực có thắt đai bằng
vàng. 7 Một trong bốn Con Vật đưa cho bảy thiên thần bảy
chén vàng, đầy cơn lôi đình của Thiên Chúa, Đấng hằng sống đến muôn thuở muôn
đời. 8 Đền Thờ đầy khói từ vinh quang Thiên Chúa và từ
quyền năng của Người toả ra. Không ai có thể vào trong Đền Thờ, bao lâu bảy tai
ương do bảy thiên thần mang đến chưa hoàn tất.
XVI/.1 Bấy giờ tôi nghe một
tiếng lớn từ Đền Thờ bảo bảy thiên thần : "Hãy đi trút bảy chén lôi đình
của Thiên Chúa xuống mặt đất." 2 Vị thứ nhất đi trút chén
của mình xuống mặt đất. Những người mang dấu thích của Con Thú và thờ lạy tượng
nó liền bị một ung nhọt ác tính và đau đớn. 3 Vị thứ hai trút chén của mình xuống biển. Biển
liền hoá ra máu như máu người chết, và mọi sinh vật dưới biển đều chết. 4 Vị thứ ba trút chén của
mình xuống sông ngòi và các nguồn nước. Nước liền hoá ra máu. 5 Tôi nghe thiên thần có quyền trên nước nói : "Lạy Đức Thánh,
Đấng hiện có và đã có, Ngài thật công minh vì đã xét xử như vậy. 6 Chúng đã đổ máu dân thánh và các ngôn sứ, nên Ngài đã cho chúng
uống máu : thật là đích đáng !" 7 Tôi lại nghe bàn thờ nói
: "Vâng, lạy Chúa là Thiên Chúa Toàn Năng, những lời Ngài phán quyết đều
chân thật công minh !"
8 Vị thứ tư trút chén của mình xuống mặt trời. Mặt
trời liền được phép dùng lửa mà thiêu đốt người ta. 9 Người ta bị khí nóng dữ dội thiêu đốt, họ nói phạm đến danh Thiên
Chúa, Đấng có quyền trên các tai ương đó, nhưng họ không chịu hối cải mà tôn
vinh Người.
10 Vị thứ năm trút chén của mình xuống ngai
Con Thú. Vương quốc của nó liền ra tối tăm ; người ta cắn lưỡi vì đau đớn
; 11 họ nói phạm đến Thiên Chúa trên trời, vì
quá đau đớn và bị ung nhọt, nhưng họ không chịu hối cải mà từ bỏ các việc mình
làm.
12 Vị thứ sáu trút chén của mình xuống sông
cả Êu-phơ-rát. Nước sông ấy liền khô cạn, để dọn đường cho các vua từ phương
Đông tới. 13 Bấy giờ từ miệng Con Mãng Xà, từ miệng Con
Thú và từ miệng ngôn sứ giả, tôi thấy ba thần ô uế nhảy ra như những con
ếch. 14 Chúng quả là những thần khí của ma quỷ,
chúng làm những dấu lạ và đi đến với vua chúa trên khắp cả thiên hạ, nhằm tập
hợp họ lại để giao chiến trong Ngày lớn lao của Thiên Chúa Toàn Năng. - 15 "Đây,
Ta đến như kẻ trộm. Phúc thay kẻ canh thức và giữ áo mình, kẻo phải đi đứng
trần truồng và bị người ta nhìn thấy sự loã lồ của mình !" - 16 Chúng
quy tụ họ tại một nơi, tiếng Híp-ri gọi là Hác-mơ-ghít-đô.
17 Vị thứ bảy trút chén của mình xuống không
khí. Từ Đền Thờ, từ ngai liền có tiếng lớn phát ra : "Xong cả rồi
!" 18 Lúc ấy có ánh chớp, tiếng sấm tiếng sét và
động đất lớn như chưa hề có động đất lớn như vậy bao giờ, từ khi con người xuất
hiện trên mặt đất. 19 Thành vĩ đại vỡ ra làm ba phần và các
thành thị của các nước bị sụp đổ. Thiên Chúa đã nhớ đến thành Ba-by-lon vĩ đại
mà cho nó uống chén rượu là cơn lôi đình thịnh nộ của Người. 20 Mọi
hải đảo biến đi, núi non không còn nữa. 21 Những hạt mưa đá
lớn, nặng chừng nửa tạ, từ trời giáng xuống người ta, và người ta nói phạm đến
Thiên Chúa vì bị tai ương mưa đá, bởi lẽ tai ương đó lớn quá chừng.
XVII/ .1 Bấy giờ, trong số bảy
thiên thần mang bảy chén, một vị đến bảo tôi : "Lại đây, tôi sẽ chỉ cho
ông thấy Con Điếm khét tiếng, đang ngồi bên những làn nước mênh mông, bị xét xử
như thế nào. 2 Vua chúa trần gian đã làm chuyện gian dâm với
nó, và những người sống trên mặt đất đã say vì thứ rượu là sự gian dâm của
nó." 3 Rồi đang khi tôi xuất thần thì thiên thần đem
tôi vào sa mạc. Ở đó tôi thấy một người đàn bà, ngồi trên một Con Thú đỏ thẫm,
con Thú ấy mang đầy những danh hiệu xúc phạm đến Thiên Chúa, và có
bảy đầu mười sừng. 4 Người đàn bà mặc áo đỏ tía và đỏ thẫm, trang sức toàn bằng vàng,
đá quý và ngọc trai, tay cầm một chén vàng đầy những thứ ghê tởm và ô uế, tức
là sự gian dâm của nó. 5 Trên trán nó, có viết một tên mang ý nghĩa huyền
bí : "Ba-by-lon vĩ đại, mẹ đẻ ra các gái điếm và các thứ ghê tởm trên trần
gian." 6 Tôi thấy người đàn bà ấy say máu dân thánh và
máu các chứng nhân của Đức Giê-su. Thấy nó, tôi rất đỗi ngạc nhiên. 7 Bấy giờ thiên thần bảo
tôi : "Sao lại ngạc nhiên ? Tôi sẽ nói cho ông hay ý nghĩa huyền bí của người đàn bà và của Con Thú nó đang cỡi,
là Con Thú bảy đầu mười sừng. 8 Con Thú ông vừa thấy, nó đã có nhưng không còn
nữa. Nó sắp từ Vực thẳm đi lên và đang tới chỗ diệt vong. Các người sống trên
mặt đất, mà từ thuở tạo thiên lập địa không được ghi tên trong Sổ Trường Sinh,
sẽ ngạc nhiên khi thấy Con Thú, vì nó đã có, nó không còn nữa, nhưng sẽ trở
lại. 9 Đây là lúc cần phải có trí thông minh cùng với
sự khôn ngoan. Bảy đầu là bảy quả núi trên đó người đàn bà ngồi. "Đó cũng là bảy vua ; 10 năm vua đã đổ, một
vua hiện còn, một vua khác chưa đến, và khi vua này đến thì phải ở lại ít thời
gian thôi. 11 Còn Con Thú đã có và không còn nữa, nó là
vua thứ tám, nó cũng thuộc số bảy vua và đang tới chỗ diệt vong. 12 Mười
sừng ông đã thấy, là mười vua ; chúng chưa nhận được vương quyền, và sẽ nhận
được quyền làm vua với Con Thú, trong vòng một giờ. 13 Chúng
chỉ có một ý định duy nhất là trao thế lực và quyền bính của mình cho Con
Thú. 14 Chúng sẽ giao chiến với Con Chiên, và Con
Chiên sẽ thắng chúng, vì Con Chiên là Chúa các chúa, Vua các vua ; những kẻ đi
theo Người, tức là những kẻ được kêu gọi, được tuyển chọn, và luôn trung thành,
cũng sẽ thắng."
15 Thiên thần lại nói với tôi : "Những làn
nước ông đã thấy, nơi Con Điếm ngồi, là những dân, những đám đông, những nước
và những ngôn ngữ. 16 Mười sừng ông đã thấy và Con Thú, chúng sẽ
ghét Con Điếm, sẽ bắt nó phải đơn độc và trần truồng, sẽ ăn thịt nó và dùng lửa
thiêu huỷ nó. 17 Quả vậy, Thiên Chúa đã khiến chúng quyết
tâm thực hiện ý định của Người, thực hiện một ý định duy nhất là trao vương
quyền của chúng cho Con Thú, cho đến khi các lời Thiên Chúa được hoàn
tất. 18 Người đàn bà ông đã thấy, là Thành vĩ đại
nắm vương quyền thống trị vua chúa trần gian."
XVIII/ .1 Sau đó, tôi thấy một
thiên thần khác từ trời xuống, với quyền hành rộng lớn, và vinh quang người làm
cho mặt đất rực sáng. 2 Người lên tiếng hô mạnh mẽ : "Sụp đổ rồi,
sụp đổ rồi, thành Ba-by-lon vĩ đại ! Nó đã trở nên sào huyệt của ma quỷ, hang ổ
của mọi thứ thần ô uế, hang ổ của mọi thứ chim chóc ô uế và đáng ghét, 3 bởi vì mọi nước đã uống thứ rượu là sự gian dâm cuồng loạn của nó,
vua chúa trần gian đã làm chuyện gian dâm với nó, và các con buôn trên trần
gian đã làm giàu nhờ sự xa hoa vô độ của nó !"
4 Rồi tôi nghe một tiếng khác từ trời bảo :
"Hỡi dân Ta, hãy ra khỏi thành ấy đi, để khỏi thông đồng với tội lỗi của
nó và hứng lấy những tai ương dành cho nó ! 5 Thật vậy, tội lỗi của nó
đã chồng chất lên đến tận trời, và Thiên Chúa đã nhớ đến các việc gian ác của
nó. 6 Nó đã xử làm sao, hãy xử lại với nó như vậy. Hãy
trả lại cho nó gấp đôi những việc nó làm. Chén rượu nó đã rót, hãy rót trả gấp
đôi. 7 Nó đã phô trương vinh quang và sống xa hoa bao
nhiêu, thì hãy giáng khổ hình và tang tóc cho nó bấy nhiêu. Nó đã tự nhủ : 'Ta
ngự trên ngai nữ hoàng, ta không goá bụa, và ta sẽ không hề lâm cảnh tang tóc
!' 8 Vì thế, nội trong một ngày, những tai ương dành
cho nó sẽ ập đến : nào là ôn dịch, nào là tang tóc, nào là đói kém ; nó sẽ bị
lửa thiêu huỷ, vì Đức Chúa, Thiên Chúa, Đấng đã xét xử nó, là Đấng oai hùng !
9 Vua chúa trần gian đã làm chuyện gian dâm và
sống xa hoa với nó, sẽ đấm ngực khóc than nó, khi thấy khói từ đám cháy thiêu
huỷ nó. 10 Vì sợ khổ hình của nó, chúng sẽ đứng xa xa
mà than rằng :
"Khốn thay ! Khốn
thay ! Hỡi thành vĩ đại,
hỡi Ba-by-lon, thành phố
hùng cường,
vì nội trong một giờ,
ngươi đã bị xét xử !"
11 Các con buôn trên mặt đất khóc lóc để tang
nó, vì không còn ai mua hàng hoá của chúng nữa.12 Hàng hoá đó là :
vàng, bạc, đá quý, ngọc trai ; vải gai mịn, vải đỏ tía, tơ lụa, vải đỏ thẫm ;
gỗ trầm, đồ bằng ngà, đồ bằng gỗ quý, bằng đồng, bằng sắt, bằng cẩm thạch
; 13 quế, sa nhân, hương thơm, mộc dược, nhũ
hương ; rượu, dầu, tinh bột, lúa mì, súc vật, chiên cừu, ngựa, xe, thân xác, và
cả linh hồn người ta nữa.
14 Hoa quả lòng ngươi ao ước đã biến xa ngươi
; mọi thứ loè loẹt, hào nhoáng, ngươi không còn nữa, và người ta sẽ chẳng bao
giờ tìm thấy nữa !
15 Những kẻ buôn các hàng hoá ấy, những kẻ đã
nhờ thành ấy mà làm giàu, sẽ đứng xa xa vì sợ khổ hình của nó, sẽ khóc lóc, để
tang và than rằng :
16 "Khốn thay ! Khốn thay !
Thành vĩ đại
đã mặc vải gai mịn, vải
đỏ tía và đỏ thẫm,
trang sức toàn bằng
vàng, đá quý và ngọc trai,
17 vì nội trong một giờ, bấy nhiêu của
cải đã bị phá tan hoang !"
Mọi tài công và mọi kẻ
đi tàu, các thuỷ thủ và các người làm nghề hàng hải, đứng xa xa,
18 và khi thấy khói từ đám cháy thiêu huỷ nó,
họ kêu lên : "Thành nào sánh được với thành vĩ đại ?" 19 Chúng
rắc tro bụi lên đầu, kêu la, khóc lóc, để tang và than rằng :
"Khốn thay ! Khốn
thay ! Thành vĩ đại
đã lấy sự phong phú của
mình
mà làm giàu cho các chủ
tàu biển,
vì nội trong một giờ, nó
đã bị phá tan hoang !"
20 Hỡi thiên quốc, hãy mừng vui hoan hỷ, vì
nó đã bị phá tan hoang. Hỡi dân thánh, các tông đồ và các ngôn sứ, hãy mừng vui
hoan hỷ, vì Thiên Chúa đã xử công minh cho các ngươi, khi lên án nó !
21 Bấy giờ một thiên thần dũng mãnh nhắc một
tảng đá to như chiếc cối xay lớn mà ném xuống biển và nói :
"Ba-by-lon, thành
vĩ đại, sẽ bị thẳng tay ném đi như thế đó,
và người ta sẽ chẳng bao
giờ còn tìm thấy nó nữa !
22 Trong
thành ngươi, sẽ chẳng bao giờ còn nghe
tiếng nhạc sĩ gảy đàn,
ca hát, thổi sáo và thổi kèn.
Trong thành ngươi, sẽ
chẳng bao giờ còn thấy
thợ thủ công thuộc mọi
ngành nghề.
Trong thành ngươi, sẽ
chẳng bao giờ còn nghe
tiếng cối xay bột nữa. 23 Trong thành
ngươi, sẽ chẳng bao giờ còn thấy ánh sáng đèn chiếu rọi. Trong thành ngươi, sẽ chẳng bao giờ còn nghe
tiếng cô dâu chú rể.
Bởi vì các con buôn của
ngươi
từng là kẻ quyền thế
trên mặt đất,
bởi vì ngươi đã dùng phù
phép
mà làm cho muôn nước mê
hoặc,
24 và
trong thành ngươi,
đã tìm thấy máu của các
ngôn sứ, của dân thánh
và của mọi người đã bị
giết trên mặt đất."
XIX/ .1 Sau đó, tôi nghe như có
tiếng hô lớn của đoàn người đông đảo ở trên trời vang lên :
"Ha-lê-lui-a !
Thiên Chúa ta thờ là
Đấng cứu độ,
Đấng vinh hiển uy quyền
!
2 Những
lời Người phán quyết
đều chân thật công minh
!
Vì Người đã xét xử Con
Điếm khét tiếng
từng dùng chuyện gian
dâm
mà làm cho mặt đất ra hư
hỏng,
và Người đã bắt nó
phải đền nợ máu các tôi
tớ của Người
mà chính tay nó đã
giết."
3 Lần thứ hai họ lại hô : "Ha-lê-lui-a ! Khói
lửa thiêu nó cứ bốc lên đời đời kiếp kiếp !" 4 Bấy giờ, hai mươi bốn vị Kỳ Mục và bốn Con Vật phủ phục xuống thờ
lạy Thiên Chúa, Đấng ngự trên ngai, mà tung hô : "A-men ! Ha-lê-lui-a
!" 5 Rồi từ ngai có tiếng phát ra :
"Nào ca ngợi Thiên
Chúa chúng ta,
hỡi tất cả tôi trung của
Chúa,
hỡi những ai lớn nhỏ
hằng kính sợ Người !"
6 Tôi lại nghe như có tiếng hô của đoàn người đông
đảo, nghe như tiếng nước lũ, như tiếng sấm vang dữ dội :
"Ha-lê-lui-a !
Đức Chúa là Thiên Chúa
Toàn Năng
đã lên ngôi hiển trị.
7 Nào
ta hãy vui mừng hoan hỷ
dâng Chúa lời tôn vinh,
8 vì
nay đã tới ngày cử hành hôn lễ Con Chiên,
và Hiền Thê của Người đã
trang điểm sẵn sàng,
nàng đã được mặc áo vải
gai sáng chói và tinh tuyền."
Vải gai đây chỉ những
việc lành của dân thánh.
9 Thiên thần bảo tôi : "Hãy viết : Hạnh phúc
thay kẻ được mời đến dự tiệc cưới Con Chiên !" Người lại bảo tôi :
"Đó là những lời chân thật của chính Thiên Chúa." 10 Tôi
phủ phục xuống dưới chân người mà thờ lạy, nhưng người nói : "Đừng, đừng !
Tôi cũng là một tôi tớ như ông và như các anh em của ông, những người giữ lời
chứng của Đức Giê-su. Hãy thờ lạy Thiên Chúa." Lời chứng của Đức Giê-su,
là thần khí linh hứng cho ngôn sứ.
11 Bấy giờ tôi thấy trời rộng mở : kìa một
con ngựa trắng, và người cỡi ngựa mang tên là "Trung thành và Chân
thật", Người theo công lý mà xét xử và giao chiến. 12 Mắt
Người như ngọn lửa hồng, đầu Người đội nhiều vương miện, Người mang một danh
hiệu viết trên mình, mà ngoài Người ra chẳng ai biết được. 13 Người
khoác một áo choàng đẫm máu, và danh hiệu của Người là : "Lời của Thiên
Chúa." 14 Các đạo quân thiên quốc đi theo Người, họ
cỡi ngựa trắng, mặc áo vải gai mịn trắng tinh. 15 Từ
miệng Người phóng ra một thanh gươm sắc bén để chém muôn nước. Chính Người sẽ
dùng trượng sắt mà chăn dắt chúng. Người đạp trong bồn đạp nho chứa thứ rượu là
cơn lôi đình thịnh nộ của Thiên Chúa Toàn Năng. 16 Người
mang một danh hiệu viết trên áo choàng và trên vế : "Vua các vua, Chúa các
chúa."
17 Rồi tôi thấy một thiên thần đứng trên mặt
trời ; người lớn tiếng bảo mọi loài chim đang bay trên đỉnh vòm trời :
"Đến đây, tề tựu cả về mà dự đại tiệc của Thiên Chúa, 18 để
ăn thịt vua chúa, thịt dũng tướng hùng binh, thịt chiến mã và kỵ binh, thịt mọi
người, tự do cũng như nô lệ, trẻ nhỏ cũng như người lớn !"
19 Tôi lại thấy Con Thú và vua chúa trên mặt
đất, cùng với các đạo quân của chúng, tụ tập lại để giao chiến với Đấng cỡi
ngựa và đạo quân của Người. 20 Con Thú bị bắt,
cùng với tên ngôn sứ giả từng dùng các dấu lạ hắn làm trước mặt nó, mà mê hoặc
những kẻ nhận dấu thích của nó và những kẻ thờ lạy tượng của nó. Cả hai bị
quăng sống vào hồ lửa có diêm sinh đang cháy ngùn ngụt. 21 Những
người còn lại bị thanh gươm phóng ra từ miệng Đấng cỡi ngựa giết chết, và mọi
loài chim được ăn no thịt của chúng.
XX/ .1 Bấy giờ tôi thấy một
thiên thần từ trời xuống, tay cầm chìa khoá vực thẳm và một dây xích lớn. 2 Người bắt lấy Con Mãng Xà, tức là Con Rắn xưa, cũng là ma quỷ hay
Xa-tan, và xích nó lại một ngàn năm. 3 Người quăng nó vào Vực
thẳm, rồi đóng cửa và niêm phong lại, để nó không còn mê hoặc các nước, cho đến
khi hết một ngàn năm ấy. Sau đó, nó phải được thả ra trong một thời gian ngắn. 4 Rồi tôi thấy những chiếc
ngai, có người ngồi trên đó, và họ được ban quyền xét xử. Tôi cũng thấy linh
hồn những người đã bị chém đầu vì đã rao giảng lời chứng của Đức Giê-su và lời
của Thiên Chúa ; họ là những kẻ đã không thờ lạy Con Thú và tượng của nó, và
không nhận thích dấu của nó trên trán và trên tay. Họ sống lại và hiển trị với
Đức Ki-tô một ngàn năm. 5 Những người khác trong số kẻ chết thì không được
sống lại trước khi hết một ngàn năm ấy. Đó là lần phục sinh thứ nhất. 6 Hạnh phúc thay và thánh thiện dường nào kẻ được dự phần vào cuộc
phục sinh thứ nhất này ! Cái chết thứ hai không có quyền gì trên họ ; nhưng họ
sẽ là tư tế của Thiên Chúa và của Đức Ki-tô, họ sẽ hiển trị với Đức Ki-tô một
ngàn năm ấy.
7 Hết một ngàn năm ấy, Xa-tan sẽ được thả ra khỏi
ngục. 8 Nó sẽ ra đi mê hoặc các nước ở khắp bốn phương
thiên hạ là Gốc và Ma-gốc, và tập hợp chúng lại để giao chiến ; số chúng nhiều
như cát biển. 9 Chúng tiến lên lan tràn khắp mặt đất, bao vây
doanh trại dân thánh và Thành Đô được Thiên Chúa yêu chuộng. Nhưng có lửa từ
trời rơi xuống thiêu huỷ chúng. 10 Ma quỷ, tên mê
hoặc chúng, bị quăng vào hồ lửa và diêm sinh, ở đó đã có Con Thú và tên ngôn sứ
giả ; và chúng sẽ bị làm khổ ngày đêm đời đời kiếp kiếp.
11 Bấy giờ tôi thấy một ngai lớn màu trắng và
thấy Đấng ngự trên đó. Đất và trời biến mất trước mặt Người, không để lại dấu
vết. 12 Rồi tôi thấy những người chết, lớn cũng
như nhỏ, đứng trước ngai. Sổ sách đã mở sẵn ; rồi một cuốn khác cũng đã mở ra :
đó là Sổ Trường Sinh. Các người chết được xét xử tuỳ theo việc họ đã làm, chiếu
theo những gì đã được ghi chép trong sổ sách.
13 Biển trả lại những người chết nó đang giữ
; Tử thần và Âm phủ trả lại những người chết chúng đang giữ, và mỗi người chịu
xét xử tuỳ theo các việc đã làm. 14 Tử thần và Âm phủ
bị quăng vào hồ lửa. Hồ lửa này là cái chết thứ hai. 15 Ai
không có tên ghi trong Sổ trường sinh thì bị quăng vào hồ lửa.
TRỜI MỚI ĐẤT MỚI :
XXI/ 1 Bấy giờ tôi thấy trời
mới đất mới, vì trời cũ đất cũ đã biến mất, và biển cũng không còn nữa.2 Và tôi thấy Thành Thánh là Giê-ru-sa-lem mới, từ trời, từ nơi
Thiên Chúa mà xuống, sẵn sàng như tân nương trang điểm để đón tân lang. 3 Rồi tôi nghe từ phía ngai có tiếng hô to : "Đây là nhà tạm
Thiên Chúa ở cùng nhân loại, Người sẽ cư ngụ cùng với họ. Họ sẽ là dân của
Người, còn chính Người sẽ là Thiên-Chúa-ở-cùng-họ. 4 Thiên Chúa sẽ lau sạch nước mắt họ. Sẽ không còn sự chết ; cũng
chẳng còn tang tóc, kêu than và đau khổ nữa, vì những điều cũ đã biến
mất."
5 Đấng ngự trên ngai phán : "Này đây Ta đổi
mới mọi sự." Rồi Người phán : "Ngươi hãy viết : Đây là những lời đáng
tin cậy và chân thật." 6 Người lại phán với tôi :
"Xong cả rồi ! Ta là An-pha và Ô-mê-ga, là Khởi Nguyên và Tận Cùng. Chính
Ta sẽ ban cho ai khát được uống nơi nguồn nước trường sinh, mà không phải trả
tiền. 7 Ai thắng sẽ được thừa hưởng hồng ân đó. Ta sẽ là
Thiên Chúa của người ấy, và người ấy sẽ là con của Ta. 8 Còn những kẻ hèn nhát, bất trung, đáng ghê tởm, sát nhân, gian
dâm, làm phù phép, thờ ngẫu tượng, và mọi kẻ nói dối, thì phần dành cho chúng
là hồ lửa và diêm sinh cháy ngùn ngụt : đó là cái chết thứ hai."
9 Bấy giờ, trong số bảy thiên thần mang bảy chén
đầy bảy tai ương cuối cùng, một vị đến bảo tôi : "Lại đây, tôi sẽ chỉ cho
ông thấy Tân Nương, Hiền Thê của Con Chiên." 10 Rồi
đang khi tôi xuất thần, thì người đem tôi lên một ngọn núi cao hùng vĩ, và chỉ
cho tôi thấy Thành Thánh, là Giê-ru-sa-lem, từ trời, từ nơi Thiên Chúa mà
xuống, 11 chói lọi vinh quang Thiên Chúa. Thành rực
sáng tựa đá quý tuyệt vời, như ngọc thạch trong suốt tựa pha lê. 12 Thành
có tường rộng và cao, với mười hai cửa do mười hai thiên thần canh giữ, và trên
các cửa có ghi tên mười hai chi tộc con cái Ít-ra-en. 13 Phía
đông có ba cửa, phía bắc ba cửa, phía nam ba cửa và phía tây ba cửa. 14Tường
thành xây trên mười hai nền móng, trên đó có tên mười hai Tông Đồ của Con
Chiên.
15 Thiên thần đang nói với tôi cầm cái thước
đo là một cây sậy bằng vàng, để đo thành, các cửa và tường thành. 16 Thành
hình vuông : chiều dài cũng bằng chiều rộng. Rồi người lấy cây sậy đo thành,
được mười hai ngàn dặm : chiều dài, chiều rộng và chiều cao đều bằng
nhau. 17 Người đo tường thành được một trăm bốn
mươi bốn thước, theo thước đo của loài người cũng là của vị thiên thần. 18 Tường
xây bằng ngọc thạch, thành thì bằng vàng y, giống như thuỷ tinh trong sáng.19 Nền
móng tường thành được trang trí bằng mọi thứ đá quý. Nền móng thứ nhất bằng
ngọc thạch, nền móng thứ hai bằng lam ngọc, nền móng thứ ba bằng lục ngọc, nền
móng thứ tư bằng bích ngọc, 20 nền móng thứ năm
bằng mã não, nền móng thứ sáu bằng xích não, nền móng thứ bảy bằng kim châu,
nền móng thứ tám bằng lục châu, nền móng thứ chín bằng hoàng ngọc, nền móng thứ
mười bằng kim lục, nền móng thứ mười một bằng huỳnh ngọc, nền móng thứ mười hai
bằng tử ngọc. 21 Mười hai cửa là mười hai khối ngọc trai ;
mỗi cửa là một khối ngọc duy nhất. "Quảng trường của thành bằng vàng y như
thuỷ tinh trong suốt." 22 Trong thành, tôi
không thấy có Đền Thờ, vì Đức Chúa, Thiên Chúa Toàn Năng, và Con Chiên là Đền
Thờ của thành. 23Thành chẳng cần mặt trời mặt trăng chiếu sáng,
vì đã có vinh quang Thiên Chúa toả rạng, và Con Chiên là ngọn đèn chiếu
soi. 24 Các dân ngoại sẽ tiến bước theo ánh sáng
của thành, và vua chúa trần gian đem kho tàng vinh quang tới đó. 25 Ngày
nọ qua ngày kia, cửa thành không bao giờ đóng, vì ở đấy sẽ chẳng có đêm. 26 Thiên
hạ sẽ đem tới đó kho tàng vinh quang và sự giàu sang của các dân ngoại. 27 Tất
cả những gì ô uế cũng như bất cứ ai làm điều ghê tởm và ăn gian nói dối, đều không
được vào thành, mà chỉ có những người có tên ghi trong Sổ trường sinh của Con
Chiên mới được vào.
XXII/ .1 Rồi thiên thần chỉ cho
tôi thấy một con sông có nước trường sinh, sáng chói như pha lê, chảy ra từ
ngai của Thiên Chúa và của Con Chiên. 2 Ở giữa quảng trường của
thành, giữa hai nhánh sông, có cây Sự Sống sinh trái mười hai lần, mỗi tháng
một lần ; lá cây dùng làm thuốc chữa lành các dân ngoại. 3 Sẽ không còn lời nguyền
rủa nào nữa. Ngai của Thiên Chúa và của Con Chiên sẽ đặt trong thành, và các
tôi tớ Người sẽ thờ phượng Người. 4 Họ sẽ được nhìn thấy tôn
nhan Người, và thánh danh Người ghi trên trán họ. 5 Sẽ không còn đêm tối nữa, họ sẽ không cần ánh sáng của đèn, cũng
chẳng cần ánh sáng mặt trời, vì Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ chiếu sáng trên họ,
và họ sẽ hiển trị đến muôn thuở muôn đời.
6 Thiên thần nói với tôi : "Đây là những lời
đáng tin cậy và chân thật ; và Đức Chúa là Thiên Chúa ban Thần Khí linh hứng
cho các ngôn sứ, đã sai thiên thần của Người đến tỏ cho các tôi tớ Người biết
những việc sắp phải xảy đến." 7 - "Đây, chẳng bao
lâu nữa Ta sẽ đến ! Phúc thay kẻ tuân giữ các sấm ngôn trong sách này !"
- 8 Tôi là Gio-an, đã được nghe và thấy những điều
đó. Nghe và thấy xong, tôi phủ phục xuống dưới chân vị thiên thần đã chỉ cho
tôi thấy các điều ấy, mà thờ lạy người. 9 Nhưng người nói :
"Đừng, đừng ! Tôi cũng là một tôi tớ như ông và như các anh em của ông là
các ngôn sứ và những người tuân giữ các lời trong sách này. Hãy thờ lạy Thiên
Chúa."
10 Rồi người bảo tôi : "Đừng niêm phong
những sấm ngôn trong sách này, vì thời giờ đã gần đến. 11 Kẻ
gian ác cứ làm điều gian ác nữa đi, kẻ ô uế cứ ra ô uế nữa đi, người công chính
cứ hành động công chính nữa đi, và người thánh thiện cứ sống thánh thiện nữa đi
!" 12 - "Đây, chẳng bao lâu nữa Ta sẽ đến,
và Ta đem theo lương bổng để trả cho mỗi người tuỳ theo việc mình làm. 13 Ta
là An-pha và Ô-mê-ga, là Đầu và Cuối, là Khởi Nguyên và Tận Cùng. 14 Phúc
thay những kẻ giặt sạch áo mình, để được quyền hưởng dùng cây Sự Sống và qua
cửa mà vào Thành ! 15 Những quân chó má, làm phù phép, gian dâm,
sát nhân, thờ ngẫu tượng, cùng với mọi kẻ thích điều gian dối và ăn gian nói
dối, hãy xéo ra ngoài.
16 "Ta là Giê-su, Ta đã sai thiên thần
của Ta đến với các ngươi để làm chứng về những điều trên đây, liên quan đến các
Hội Thánh. Chính Ta là Chồi Non và Dòng Dõi Đa-vít, là Sao Mai sáng ngời."
17 Thần Khí và Tân Nương nói : "Xin Ngài
ngự đến !" Ai nghe, hãy nói : "Xin Ngài ngự đến !" Ai khát, hãy
đến ; ai muốn, hãy đến lãnh nước trường sinh mà không phải trả tiền.
18 Với bất cứ ai nghe những sấm ngôn trong
sách này, tôi xin chứng thực : "Ai mà thêm điều gì vào đó, thì Thiên Chúa
sẽ thêm cho người ấy những tai ương mô tả trong sách này ! 19 Ai
mà bớt điều gì trong các lời của sách sấm ngôn này, thì Thiên Chúa sẽ bớt phần
người ấy được hưởng nơi cây Sự Sống và Thành Thánh, là cây và thành mô tả trong
sách này !"
20 Đấng làm chứng về những điều đó phán rằng
: "Phải, chẳng bao lâu nữa Ta sẽ đến."
A-men, lạy Chúa Giê-su,
xin ngự đến !
21 Chúc mọi người được đầy ân sủng của Chúa Giê-su.
21 Chúc mọi người được đầy ân sủng của Chúa Giê-su.
Được đăng bởi Abba, Cha yêu ơi!
Nguyện cho Thánh Ý Cha được nên trọn. Con yêu mến Cha, con tín thác vào
Cha.Amen vào lúc 16:45
Mátthêu -
Chương 26
VII.
THƯƠNG KHÓ VÀ PHỤC SINH
Âm mưu hại
Đức Giê-su (Mc 14: 1-2; Lc 22: 1-2; Ga 11: 45 -53 )
1 Khi Đức
Giê-su giảng dạy tất cả những điều ấy xong, Người bảo các môn đệ của Người
rằng:2 "Anh em biết còn hai ngày nữa là đến lễ Vượt Qua, và Con Người sắp
bị nộp để chịu đóng đinh vào thập giá."
3 Lúc ấy, các
thượng tế và kỳ mục trong dân nhóm họp tại dinh của vị thượng tế tên là Cai-pha,4
và cùng nhau quyết định dùng mưu bắt Đức Giê-su và giết đi.5 Nhưng họ lại nói:
"Không nên làm vào chính ngày lễ, kẻo gây náo động trong dân."
Đức Giê-su
được xức dầu thơm tại Bê-ta-ni-a (Mc 14: 3-9; Ga 12: 1-8)
6 Đức Giê-su
đang ở làng Bê-ta-ni-a tại nhà ông Si-mon Cùi,7 thì có một người phụ nữ đến gần
Người, mang theo một bình bạch ngọc, đựng một thứ dầu thơm đắt giá. Cô đổ dầu
thơm trên đầu Người, lúc Người đang dùng bữa.8 Thấy vậy, các môn đệ lấy làm bực
tức nói: "Sao lại phí của như thế?9 Dầu đó có thể bán được nhiều tiền mà
cho người nghèo."10 Biết thế, Đức Giê-su bảo các ông: "Sao lại muốn
gây chuyện với người phụ nữ này? Quả thật, cô ấy vừa làm cho Thầy một việc
nghĩa.11 Người nghèo thì lúc nào anh em cũng có với anh em; còn Thầy, thì không
phải lúc nào anh em cũng có đâu!12 Cô ấy đổ dầu thơm trên mình Thầy là hướng về
ngày mai táng Thầy.13 Thầy bảo thật anh em: Tin Mừng này được loan báo bất cứ
nơi nào trong khắp thiên hạ, thì người ta cũng sẽ kể lại việc cô vừa làm mà nhớ
tới cô."
Giu-đa nộp Đức Giê-su (Mc 14: 10 -11; Lc 22:
3-6)
14 Bấy giờ,
một người trong Nhóm Mười Hai tên là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, đi gặp các thượng tế15
mà nói: "Tôi nộp ông ấy cho quý vị, thì quý vị muốn cho tôi bao
nhiêu." Họ quyết định cho hắn ba mươi đồng bạc.16 Từ lúc đó, hắn cố tìm
dịp thuận tiện để nộp Đức Giê-su.
Chuẩn bị
ăn lễ Vượt Qua (Mc 14: 12 -16; Lc 22: 7-13 )
17 Ngày thứ
nhất trong tuần bánh không men, các môn đệ đến thưa với Đức Giê-su: "Thầy
muốn chúng con dọn cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu? "18 Người bảo: "Các
anh đi vào thành, đến nhà một người kia và nói với ông ấy: "Thầy nhắn:
thời của Thầy đã gần tới, Thầy sẽ đến nhà ông để ăn mừng lễ Vượt Qua với các
môn đệ của Thầy."19 Các môn đệ làm y như Đức Giê-su đã truyền, và dọn tiệc
Vượt Qua.
Đức Giê-su
tiên báo Giu-đa sẽ nộp Thầy (Mc 14: 17 -21; Lc 22: 21 -23; Ga 13: 21 -30 )
20 Chiều đến,
Đức Giê-su vào bàn tiệc với mười hai môn đệ.21 Đang bữa ăn, Người nói:
"Thầy bảo thật anh em, một người trong anh em sẽ nộp Thầy."22 Các môn
đệ buồn rầu quá sức, lần lượt hỏi Người: "Thưa Ngài, chẳng lẽ con sao?
"23 Người đáp: "Kẻ giơ tay chấm chung một đĩa với Thầy, đó là kẻ nộp
Thầy.24 Đã hẳn Con Người ra đi theo như lời đã chép về Người, nhưng khốn cho kẻ
nào nộp Con Người: thà nó đừng sinh ra thì hơn! "25 Giu-đa, kẻ nộp Người
cũng hỏi: "Ráp-bi, chẳng lẽ con sao? " Người trả lời: "Chính anh
nói đó! "
Đức Giê-su
lập bí tích Thánh Thể (Mc 14: 22 -25; Lc 22 19 -20; ICo 11: 23 -25 )
26 Cũng trong
bữa ăn, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho môn đệ
và nói: "Anh em cầm lấy mà ăn, đây là mình Thầy."27 Rồi Người cầm lấy
chén, dâng lời tạ ơn, trao cho môn đệ và nói: "Tất cả anh em hãy uống chén
này,28 vì đây là máu Thầy, máu Giao Ước, đổ ra cho muôn người được tha tội.29
Thầy bảo cho anh em biết: từ nay, Thầy không còn uống thứ sản phẩm này của cây
nho, cho đến ngày Thầy cùng anh em uống thứ rượu mới trong Nước của Cha
Thầy."
Đức Giê-su
tiên báo thánh Phê-rô sẽ chối Thầy (Mc 14: 26 -31; Lc 22: 31 -34; Ga 13: 36 -38
)
30 Hát thánh
vịnh xong, Đức Giê-su và các môn đệ ra núi Ô-liu.31 Bấy giờ Đức Giê-su nói với
các ông: "Đêm nay tất cả anh em sẽ vấp ngã vì Thầy. Vì có lời đã chép: Ta
sẽ đánh người chăn chiên, và đàn chiên sẽ tan tác.32 Nhưng sau khi trỗi dậy,
Thầy sẽ đến Ga-li-lê trước anh em."33 Ông Phê-rô liền thưa: "Dầu tất
cả có vấp ngã vì Thầy đi nữa, thì con đây cũng chẳng bao giờ vấp ngã."34
Đức Giê-su bảo ông: "Thầy bảo thật anh: nội đêm nay, gà chưa kịp gáy, thì
anh đã chối Thầy ba lần."35 Ông Phê-rô lại nói: "Dầu có phải chết với
Thầy, con cũng không chối Thầy." Tất cả các môn đệ cũng đều nói như vậy.
Đức Giê-su
cầu nguyện tại vườn Ghết-sê-ma-ni (Mc 14: 32 -42; Lc 22: 39 -46 )
36 Bấy giờ Đức
Giê-su đi cùng với các ông đến một thửa đất gọi là Ghết-sê-ma-ni. Người nói với
các môn đệ: "Anh em ngồi lại đây, Thầy đến đàng kia cầu nguyện."37
Rồi Người đưa ông Phê-rô và hai người con ông Dê-bê-đê đi theo. Người bắt đầu
cảm thấy buồn rầu xao xuyến.38 Bấy giờ Người nói với các ông: "Tâm hồn
Thầy buồn đến chết được. Anh em ở lại đây mà canh thức với Thầy."39 Người
đi xa hơn một chút, sấp mặt xuống, cầu nguyện rằng: "Lạy Cha, nếu có thể
được, xin cho con khỏi phải uống chén này. Tuy vậy, xin đừng theo ý con, mà xin
theo ý Cha."40 Rồi Người đến chỗ các môn đệ, thấy các ông đang ngủ, liền
nói với ông Phê-rô: "Thế ra anh em không thể canh thức nổi với Thầy một
giờ sao?41 Anh em hãy canh thức và cầu nguyện, để khỏi lâm vào cơn cám dỗ. Vì
tinh thần thì hăng say, nhưng thể xác lại yếu hèn."42 Người lại đi cầu
nguyện lần thứ hai và nói: "Lạy Cha, nếu con cứ phải uống chén này mà
không sao tránh khỏi, thì xin vâng ý Cha."43 Rồi Người lại đến, thấy các
môn đệ vẫn đang ngủ, vì mắt họ nặng trĩu.44 Người để mặc các ông mà đi cầu
nguyện lần thứ ba, nói lại cũng một lời đó.45 Bấy giờ Người đến chỗ các môn đệ
và nói với các ông: "Lúc này mà còn ngủ, còn nghỉ sao? Này, đến giờ Con
Người bị nộp vào tay những kẻ tội lỗi.46 Đứng dậy, ta đi nào! Kìa kẻ nộp Thầy
đã tới! "
Đức Giê-su
bị bắt (Mc 14: 43 -50; Lc 22: 47 -53; Ga 18: 3-11 )
47 Người còn
đang nói, thì Giu-đa, một người trong nhóm Mười Hai, đã đến. Cùng đi với hắn,
có cả một đám người đông đảo mang gươm giáo gậy gộc. Họ được các thượng tế và
kỳ mục trong dân sai đến.48 Kẻ nộp Người đã cho họ một dấu hiệu, hắn dặn rằng:
"Tôi hôn ai thì chính là người đó. Các anh bắt lấy! "49 Ngay lúc đó,
Giu-đa tiến lại gần Đức Giê-su và nói: "Ráp-bi, xin chào Thầy! ", rồi
hôn Người.50 Đức Giê-su bảo hắn: "Này bạn, bạn đến đây làm gì thì cứ làm
đi! " Bấy giờ họ tiến đến, tra tay bắt Đức Giê-su.51 Một trong những kẻ
theo Đức Giê-su liền vung tay tuốt gươm ra, chém phải tên đầy tớ của thượng tế,
làm nó đứt tai.52 Đức Giê-su bảo người ấy: "Hãy xỏ gươm vào vỏ, vì tất cả
những ai cầm gươm sẽ chết vì gươm.53 Hay anh tưởng là Thầy không thể kêu cứu
với Cha Thầy sao? Người sẽ cấp ngay cho Thầy hơn mười hai đạo binh thiên
thần!54 Nhưng như thế, thì lời Kinh Thánh ứng nghiệm sao được? Vì theo đó, mọi
sự phải xảy ra như vậy."55 Vào giờ ấy Đức Giê-su nói với đám đông:
"Tôi là một tên cướp sao mà các ông đem gươm giáo gậy gộc đến bắt? Ngày
ngày tôi vẫn ngồi giảng dạy ở Đền Thờ thì các ông không bắt.56 Nhưng tất cả sự
việc này xảy ra là để ứng nghiệm những lời chép trong Sách Các Ngôn Sứ."
Bấy giờ các môn đệ bỏ Người mà chạy trốn hết.
Đức Giê-su
ra trước Thượng Hội Đồng (Mc 14: 53 -65; Lc 22: 54 -55, 63 -71; Ga 18: 13 -14,
19 -24 )
57 Họ bắt Đức
Giê-su, rồi điệu đến thượng tế Cai-pha. Các kinh sư và kỳ mục đã tề tựu sẵn
đó.58 Ông Phê-rô theo Người xa xa, đến tận dinh thượng tế. Ông vào bên trong
ngồi với bọn thuộc hạ, xem kết cuộc ra sao.
59 Còn các
thượng tế và toàn thể Thượng Hội Đồng thì tìm chứng gian buộc tội Đức Giê-su để
lên án tử hình.60 Nhưng họ tìm không ra, mặc dầu có nhiều kẻ đã đứng ra làm
chứng gian. Sau cùng, có hai người bước ra,61 khai rằng: "Tên này đã nói:
tôi có thể phá Đền Thờ Thiên Chúa, và nội trong ba ngày, sẽ xây cất
lại."62 Bấy giờ vị thượng tế đứng lên hỏi Đức Giê-su: "Ông không nói
lại được một lời sao? Mấy người này tố cáo ông gì đó? "63 Nhưng Đức Giê-su
vẫn làm thinh. Vị thượng tế nói với Người: "Nhân danh Thiên Chúa hằng
sống, tôi truyền cho ông phải nói cho chúng tôi biết: ông có phải là Đấng Ki-tô
Con Thiên Chúa không? "64 Đức Giê-su trả lời: "Chính ngài vừa nói.
Hơn nữa, tôi nói cho các ông hay: từ nay, các ông sẽ thấy Con Người ngự bên hữu
Đấng Toàn Năng và ngự giá mây trời mà đến."65 Bấy giờ vị thượng tế liền xé
áo mình ra và nói: "Hắn nói phạm thượng! Chúng ta cần gì nhân chứng nữa?
Đấy, quý vị vừa nghe hắn nói phạm đến Thiên Chúa,66 quý vị nghĩ sao? " Họ
liền đáp: "Hắn đáng chết! "
67 Rồi họ khạc
nhổ vào mặt và đấm đánh Người. Có kẻ lại tát Người68 và nói: "Ông Ki-tô
ơi, hãy nói tiên tri cho chúng tôi nghe đi: ai đánh ông đó? "
Thánh
Phêrô chối Thầy
69 Lúc đó ông
Phê-rô đang ngồi ngoài sân. Một người đầy tớ gái đến bên ông và nói: "Cả
bác nữa, bác cũng đã ở với ông Giê-su, người Ga-li-lê đó chứ gì? "70 Ông
liền chối trước mặt mọi người mà nói: "Tôi không biết cô nói gì! "71
Ông đi ra đến cổng, thì một người tớ gái khác thấy ông, liền nói với những
người ở đó: "Bác này cũng đã ở với ông Giê-su người Na-da-rét đấy."72
Nhưng ông Phê-rô lại thề mà chối: "Tôi không biết người ấy."73 Một
lát sau, những người đứng đó xích lại gần ông Phê-rô mà nói: "Đúng là bác
cũng thuộc bọn họ. Cứ nghe giọng nói của bác là biết ngay."74 Bấy giờ ông
Phê-rô liền thề độc mà quả quyết rằng: "Tôi thề là không biết người
ấy." Ngay lúc đó, có tiếng gà gáy.75 Ông Phê-rô sực nhớ lời Đức Giê-su đã
nói: "Gà chưa kịp gáy thì anh đã chối Thầy ba lần." Ông ra ngoài,
khóc lóc thảm thiết.
Mátthêu -
Chương 27
Đức Giê-su
bị giải đến tổng trấn Phi-la-tô (Mc 15: 1; Lc 23, 1; Ga 18: 28 )
1 Trời vừa
sáng, tất cả các thượng tế và kỳ mục trong dân cùng nhau bàn kế hại Đức Giê-su,
để xử tử Người.2 Sau đó, họ cho trói Người lại và giải đi nộp cho tổng trấn
Phi-la-tô.
Giu-đa đi
thắt cổ (Cv 1:18 -19 )
3 Bấy giờ,
Giu-đa, kẻ đã nộp Người, thấy Người bị kết án thì hối hận. Hắn đem ba mươi đồng
bạc trả lại cho các thượng tế và kỳ mục4 mà nói: "Tôi đã phạm tội nộp
người vô tội, khiến Người phải chết oan." Nhưng họ đáp: "Can gì đến
chúng tôi. Mặc kệ anh! "5 Giu-đa ném số bạc vào Đền Thờ và ra đi thắt cổ.6
Các thượng tế lượm lấy số bạc ấy mà nói: "Không được phép bỏ vào quỹ Đền
Thờ, vì đây là giá máu."7 Sau khi bàn định với nhau, họ dùng tiền đó tậu
"Thửa Ruộng Ông Thợ Gốm" để làm nơi chôn cất khách ngoại kiều.8 Vì
vậy mà thửa ruộng ấy gọi là "Ruộng Máu" cho đến ngày nay.9 Thế là ứng
nghiệm lời ngôn sứ Giê-rê-mi-a: "Họ đã lượm lấy ba mươi đồng bạc, tức là
cái giá mà một số con cái Ít-ra-en đã đặt khi đánh giá Người.10 Và họ lấy số
bạc đó mà mua "Thửa Ruộng Ông Thợ Gốm", theo những điều Đức Chúa đã
truyền cho tôi."
Đức Giê-su
ra trước toà tổng trấn Phi-la-tô (Mc 15: 2-15; Lc 23: 3-5,13 -25; Ga 18: 33
-9:16 )
11 Đức Giê-su
bị điệu ra trước mặt tổng trấn; tổng trấn hỏi Người: "Ông là vua dân
Do-thái sao? " Đức Giê-su trả lời: "Chính ngài nói đó."12 Nhưng
khi các thượng tế và kỳ mục tố Người, thì Người không trả lời một tiếng.13 Bấy
giờ ông Phi-la-tô hỏi Người: "Ông không nghe bao nhiêu điều họ làm chứng
chống lại ông đó sao? "14 Nhưng Đức Giê-su không trả lời ông về một điều
nào, khiến tổng trấn rất đỗi ngạc nhiên.
15 Vào mỗi dịp
lễ lớn, tổng trấn có lệ phóng thích cho dân chúng một người tù, tuỳ ý họ
muốn.16 Mà khi ấy có một người tù khét tiếng, tên là Ba-ra-ba.17 Vậy khi đám
đông đã tụ họp lại, thì tổng trấn Phi-la-tô nói với họ: "Các ngươi muốn ta
phóng thích ai cho các ngươi đây? Ba-ra-ba hay Giê-su, cũng gọi là Ki-tô?
"18 Bởi ông thừa biết chỉ vì ghen tị mà họ nộp Người.
19 Lúc tổng
trấn đang ngồi xử án, thì bà vợ sai người đến nói với ông: "Ông đừng nhúng
tay vào vụ xử người công chính này, vì hôm nay, tôi chiêm bao thấy mình phải
khổ nhiều vì ông ấy."
20 Nhưng các
thượng tế và kỳ mục lại xúi đám đông đòi tha tên Ba-ra-ba mà giết Đức Giê-su.21
Tổng trấn hỏi họ: "Trong hai người này, các người muốn ta tha ai cho các
người? " Họ thưa: "Ba-ra-ba! "22 Tổng trấn Phi-la-tô nói tiếp:
"Thế còn ông Giê-su, cũng gọi là Ki-tô, ta sẽ làm gì đây? " Mọi người
đồng thanh: "Đóng đinh nó vào thập giá! "23 Tổng trấn lại nói:
"Thế ông ấy đã làm điều gì gian ác? " Họ càng la to: "Đóng đinh
nó vào thập giá! "24 Tổng trấn Phi-la-tô thấy đã chẳng được ích gì mà còn
thêm náo động, nên lấy nước rửa tay trước mặt đám đông mà nói: "Ta vô can
trong vụ đổ máu người này. Mặc các người liệu lấy! "25 Toàn dân đáp lại:
"Máu hắn cứ đổ xuống đầu chúng tôi và con cháu chúng tôi! "26 Bấy
giờ, tổng trấn phóng thích tên Ba-ra-ba cho họ, còn Đức Giê-su, thì ông truyền
đánh đòn, rồi trao cho họ đóng đinh vào thập giá.
Đức Giê-su
phải đội vòng gai (Mc 15: 16 -20; Ga 19: 1-3)
27 Bấy giờ
lính của tổng trấn đem Đức Giê-su vào trong dinh, và tập trung cả cơ đội quanh
Người.28 Chúng lột áo Người ra, khoác cho Người một tấm áo choàng đỏ,29 rồi kết
một vòng gai làm vương miện đặt lên đầu Người, và trao vào tay mặt Người một
cây sậy. Chúng quỳ gối trước mặt Người mà nhạo rằng: "Vạn tuế Đức Vua dân
Do-thái! "30 Rồi chúng khạc nhổ vào Người và lấy cây sậy mà đập vào đầu
Người.31 Chế giễu chán, chúng lột áo choàng ra, và cho Người mặc áo lại như
trước, rồi điệu Người đi đóng đinh vào thập giá.
Đức Giê-su
chịu đóng đinh vào thập giá (Mc 15: 21 -28; Lc 23: 26. 33 -34. 36 -38; Ga 19:
17 -24 )
32 Đang đi ra,
thì chúng gặp một người Ky-rê-nê, tên là Si-môn; chúng bắt ông vác thập giá của
Người.33 Khi đến nơi gọi là Gôn-gô-tha, nghĩa là Đồi Sọ,34 chúng cho Người uống
rượu pha mật đắng, nhưng Người chỉ nếm một chút mà không chịu uống.35 Đóng đinh
Người vào thập giá xong, chúng đem áo Người ra bắt thăm mà chia nhau.36 Rồi
chúng ngồi đó mà canh giữ Người.
37 Phía trên
đầu Người, chúng đặt bản án xử tội viết rằng: "Người này là Giê-su, vua
dân Do-thái."38 Cùng bị đóng đinh với Người, có hai tên cướp, một tên bên
phải, một tên bên trái.
Đức Giê-su
bị nhục mạ (Mc 15: 29 -32; Lc 23: 35 )
39 Kẻ qua
người lại đều nhục mạ Người, vừa lắc đầu40 vừa nói: "Mi là kẻ phá được Đền
Thờ, và nội trong ba ngày xây lại được, hãy cứu lấy mình đi! Nếu mi là Con
Thiên Chúa, thì xuống khỏi thập giá xem nào! "41 Các thượng tế, kinh sư và
kỳ mục cũng chế giễu Người mà nói:42 "Hắn cứu được thiên hạ, mà chẳng cứu
nổi mình. Hắn là Vua Ít-ra-en! Hắn cứ xuống khỏi thập giá ngay bây giờ đi,
chúng ta tin hắn liền!43 Hắn cậy vào Thiên Chúa, thì bây giờ Người cứu hắn đi,
nếu quả thật Người thương hắn! Vì hắn đã nói: "Ta là Con Thiên Chúa!
"44 Cả những tên cướp cùng bị đóng đinh với Người cũng sỉ vả Người như
thế.
Đức Giê-su
trút linh hồn (Mc 15: 33 -41; Lc 23: 44 -49; Ga 19: 28 -30 )
45 Từ giờ thứ
sáu, bóng tối bao phủ cả mặt đất, mãi đến giờ thứ chín.46 Vào giờ thứ chín, Đức
Giê-su kêu lớn tiếng: "Ê-li, Ê-li, lê-ma xa-bác-tha-ni", nghĩa là
"Lạy Thiên Chúa, lạy Thiên Chúa của con, sao Ngài bỏ rơi con? "47
Nghe vậy, một vài người đứng đó liền nói: "Hắn ta gọi ông Ê-li-a! "48
Lập tức, một người trong bọn chạy đi lấy miếng bọt biển, thấm đầy giấm, buộc
vào đầu cây sậy và đưa lên cho Người uống.49 Còn những người khác lại bảo:
"Khoan đã, để xem ông Ê-li-a có đến cứu hắn không! "50 Đức Giê-su lại
kêu một tiếng lớn, rồi trút linh hồn.
51 Ngay lúc
đó, bức màn trướng trong Đền Thờ xé ra làm hai từ trên xuống dưới. Đất rung đá
vỡ.52 Mồ mả bật tung, và xác của nhiều vị thánh đã an nghỉ được trỗi dậy.53 Sau
khi Chúa trỗi dậy, các ngài ra khỏi mồ, vào thành thánh, và hiện ra với nhiều
người.54 Thấy động đất và các sự việc xảy ra, viên đại đội trưởng và những
người cùng ông canh giữ Đức Giê-su đều rất đỗi sợ hãi và nói: "Quả thật
ông này là Con Thiên Chúa."
55 Ở đó, cũng
có nhiều người phụ nữ đứng nhìn từ đàng xa. Các bà này đã theo Đức Giê-su từ
Ga-li-lê để giúp đỡ Người.56 Trong số đó, có bà Ma-ri-a Mác-đa-la, bà Ma-ri-a
mẹ các ông Gia-cô-bê và Giô-xếp, và bà mẹ các con ông Dê-bê-đê.
Mai táng
Đức Giê-su (Mc 15: 42 -47; Lc 23: 50 -55; Ga 19: 38 -42 )
57 Chiều đến,
có một người giàu sang tới. Ông này là người thành A-ri-ma-thê, tên là Giô-xếp,
và cũng là môn đệ Đức Giê-su.58 Ông đến gặp ông Phi-la-tô để xin thi hài Đức
Giê-su. Bấy giờ tổng trấn Phi-la-tô ra lệnh trao trả thi hài cho ông.59 Khi đã
nhận thi hài, ông Giô-xếp lấy tấm vải gai sạch mà liệm,60 và đặt vào ngôi mộ
mới, đã đục sẵn trong núi đá, dành cho ông. Ông lăn tảng đá to lấp cửa mồ, rồi
ra về.61 Còn bà Ma-ri-a Mác-đa-la và một bà khác cũng tên là Ma-ri-a ở lại đó,
quay mặt vào mồ.
Lính canh
mồ
62 Hôm sau,
tức là khi ngày áp lễ đã qua, các thượng tế và những người Pha-ri-sêu kéo nhau
đến ông Phi-la-tô,63 và nói: "Thưa ngài, chúng tôi nhớ tên bịp bợm ấy khi
còn sống có nói: "Sau ba ngày, Ta sẽ trỗi dậy."64 Vậy xin quan lớn
truyền canh mộ kỹ càng cho đến ngày thứ ba, kẻo môn đệ hắn đến lấy trộm xác rồi
phao trong dân là hắn đã từ cõi chết trỗi dậy. Và như thế, chuyện bịp cuối cùng
này sẽ còn tệ hại hơn chuyện trước."65 Ông Phi-la-tô bảo họ: "Thì có
sẵn lính đó, các ngươi hãy đi mà canh giữ theo cách các ngươi biết! "66
Thế là họ ra đi canh giữ mồ, niêm phong tảng đá và cắt lính canh mồ.
Mátthêu -
Chương 28
Ngôi mộ
trống (Mc 16: 1-8; Lc 24: 1-10; Ga 20: 1-10 )
1 Sau ngày
sa-bát, khi ngày thứ nhất trong tuần vừa ló rạng, bà Ma-ri-a Mác-đa-la và một
bà khác cũng tên là Ma-ri-a, đi viếng mộ.2 Thình lình, đất rung chuyển dữ dội:
thiên thần Chúa từ trời xuống, đến lăn tảng đá ra, rồi ngồi lên trên;3 diện mạo
người như ánh chớp, và y phục trắng như tuyết.4 Thấy người, lính canh khiếp sợ,
run rẩy chết ngất đi.5 Thiên thần lên tiếng bảo các phụ nữ: "Này các bà,
các bà đừng sợ! Tôi biết các bà tìm Đức Giê-su, Đấng bị đóng đinh.6 Người không
có ở đây, vì Người đã trỗi dậy như Người đã nói. Các bà đến mà xem chỗ Người đã
nằm,7 rồi mau về nói với môn đệ Người như thế này: Người đã trỗi dậy từ cõi
chết, và Người đi Ga-li-lê trước các ông. Ở đó, các ông sẽ được thấy Người.
Đấy, tôi xin nói cho các bà hay."8 Các bà vội vã rời khỏi mộ, tuy sợ hãi
nhưng cũng rất đỗi vui mừng, chạy về báo tin cho môn đệ Đức Giê-su hay.
Đức Giê-su
hiện ra với các phụ nữ
9 Bỗng Đức
Giê-su đón gặp các bà và nói: "Chào chị em! " Các bà tiến lại gần
Người, ôm lấy chân, và bái lạy Người.10 Bấy giờ, Đức Giê-su nói với các bà:
"Chị em đừng sợ! Về báo cho anh em của Thầy để họ đến Ga-li-lê. Họ sẽ được
thấy Thầy ở đó."
Các thượng
tế lừa đảo
11 Các bà đang
đi, thì có mấy người trong đội lính canh mồ vào thành báo cho các thượng tế
biết mọi việc đã xảy ra.12 Các thượng tế liền họp với các kỳ mục; sau khi bàn
bạc, họ cho lính một số tiền lớn,13 và bảo: "Các anh hãy nói như thế này:
Ban đêm đang lúc chúng tôi ngủ, các môn đệ của hắn đã đến lấy trộm xác.14 Nếu
sự việc này đến tai quan tổng trấn, chính chúng tôi sẽ dàn xếp với quan và lo
cho các anh được vô sự."15 Lính đã nhận tiền và làm theo lời họ dạy. Câu
chuyện này được phổ biến giữa người Do-thái cho đến ngày nay.
Đức Giê-su
hiện ra tại Ga-li-lê, và sai môn đệ đi đến với muôn dân (Mc 16: 14 -18; Lc 24:
36 -49; Ga 20: 19 -23; Cv 1:6-8)
16 Mười một
môn đệ đi tới miền Ga-li-lê, đến ngọn núi Đức Giê-su đã truyền cho các ông
đến.17 Khi thấy Người, các ông bái lạy, nhưng có mấy ông lại hoài nghi.18 Đức
Giê-su đến gần, nói với các ông: "Thầy đã được trao toàn quyền trên trời
dưới đất.19 Vậy anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm phép
rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần,20 dạy bảo họ tuân
giữ mọi điều Thầy đã truyền cho anh em. Và đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho
đến tận thế."
+ Chúa Nhật 6 Phục Sinh Năm B/Ở Lại Trong Tình
Thương
X Lời
Chúa: (Ga 15, 9-17)
Khi ấy, Ðức Giêsu nói
với các môn đệ rằng: 9 Chúa Cha đã yêu mến Thầy thế nào,
Thầy cũng yêu mến anh em như vậy. Anh em hãy ở lại trong tình thương của
Thầy. 10 Nếu anh em giữ các điều răn của Thầy, anh em sẽ ở
lại trong tình thương của Thầy, như Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy và ở
lại trong tình thương của Người. 11 các điều ấy, Thầy đã
nói với anh em để niềm vui của Thầy ở trong anh em, và niềm vui của anh em được
nên trọn vẹn. 12 Ðây là điều răn của Thầy: anh em hãy yêu
thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. 13 Không ai có
tình thương lớn hơn tình thương của người hy sinh mạng sống mình cho bạn
hữu. 14 Anh em là bạn hữu của Thầy, nếu anh em thực hiện
những điều Thầy truyền dạy. 15 Thầy không còn gọi anh em
là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn
hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha của Thầy, Thầy đã cho anh em
biết. 16 Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy
đã chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được hoa trái, và hoa
trái của anh em tồn tại, hầu tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha nhân danh
Thầy, thì Người ban cho anh em. 17 Ðiều Thầy truyền dạy
anh em là hãy yêu thương nhau."/
PHÚC ÂM: Mc 16, 15-2
“Các con hãy đi khắp thế gian rao giảng Tin Mừng”. Bài kết
thúc Phúc Âm theo Thánh Marcô.Khi ấy, Chúa Giêsu hiện ra với mười một môn đệ và
phán: “Các con hãy đi khắp thế gian, rao giảng Tin mừng cho mọi tạo vật. Ai tin
và chịu phép rửa, thì sẽ được cứu độ; ai không tin, sẽ bị luận phạt. Và đây là
những phép lạ đi theo những người đã tin: nhân danh Thầy, họ sẽ trừ quỷ, nói
các thứ tiếng mới lạ, cầm rắn trong tay, và nếu uống phải chất độc, thì cũng
không bị hại; họ đặt tay trên những người bệnh, và bệnh nhân sẽ được lành
mạnh”.Vậy sau khi nói với các môn đệ, Chúa Giêsu lên trời, và ngự bên hữu Thiên
Chúa. Cha Phần các ông, các ông đi rao giảng khắp mọi nơi, có Chúa Thánh Thần
cùng hoạt động với các ông, và củng cố lời giảng dạy bằng những phép lạ
kèm theo. Đó là lời Chúa./
Labels:
Sach khai huyen